Không Thể Ngăn Được
“Khi qua nơi Phê-ni-ên, thấy mặt trời mọc rồi; và người đi giẹo
cẳng. Bởi cớ đó, cho đến ngày nay dân Y-sơ-ra-ên chẳng bao giờ ăn gân bắp vế
của lối xương hông; vì người đó có đánh vào xương hông Gia-cốp, nơi gân của bắp
vế” — Sáng thế ký 32:31–32
Mới đây, tôi nghe kể câu chuyện nói về Janine
Shepherd, một vận động viên trượt băng đã hướng đến Thế vận hội vào năm 1986.
Tuy nhiên, cuộc sống đã có kế hoạch khác cho vận động viên trẻ tuổi này. Một
ngày trời nắng khi đi đạp xe với đồng đội, Janine đã bị một chiếc xe tải đụng mạnh.
Bất chấp những điều bất lợi, Janine đã sống sót, nhưng cô đã bị coi là liệt nửa
người; người ta hy vọng rằng cô sẽ không bao giờ có cảm giác gì từ thắt lưng trở
xuống và chắc chắn sẽ không bao giờ đi lại được nữa.
Janine đã xem thường mọi trông mong đó và ngày
nay cô bước đi hoàn toàn không có hỗ trợ. Tuy nhiên, thậm chí còn đáng chú ý
hơn nữa, sức chịu đựng cơ thể của cô là sức mạnh tinh thần của Janine. Cô nói: "Mặc dù cơ thể tôi bị hạn chế, nhưng tinh thần của
tôi không ai có thể ngăn được". Janine từ bỏ ước mơ trở thành một vận động
viên rồi thay vì thế trở thành một phi công hoàn hảo – và là nguồn cảm hứng cho hàng triệu người ở khắp
mọi nơi.
Trong khi kể lại câu chuyện của mình, Janine nói
ra một việc thật có ý nghĩa đối với tôi. Cô nói cô nhận ra rằng nỗi đau của cô thực sự là nỗi đau của mọi người. Cuộc sống xảy ra cho hết
thảy chúng ta. Đức Chúa Trời gửi đến những thử thách, thường là những việc đau
khổ cho mọi người. Tuy nhiên, sự khác biệt giữa cuộc sống thất bại và cuộc sống
đắc thắng là thái độ của chúng ta đối với những thử thách đó, chắc chắn chúng sẽ
đến trên đường lối của chúng ta.
Trong phần Kinh Thánh tuần này [Sáng thế ký 32:4 – 36:43; Ápđia 1:1-21],
chúng ta đọc về cuộc gặp gỡ nổi tiếng của Gia-cốp với một người rất kín nhiệm.
Người này đã vật lộn với Gia-cốp và cuối cùng đánh xương hông của Gia-cốp bị
thương. Mặc dù bị thương, Gia-cốp đã thắng hơn. Ông thắng hơn người lạ ấy. Tuy
nhiên, thương tích của ông được xem là đáng kể và đáng nhớ, thậm chí cho đến
ngày nay, người Do-thái không ăn phần gân bắp vế mà Gia-cốp đã bị thương từ bất
kỳ động vật nào. Thương tích của Gia-cốp có liên quan đến hết thảy chúng ta, và
mỗi lần chúng ta vào một cửa hàng thịt và nhận ra có phần thịt bị thiếu, vết
thương của Gia-cốp được ghi nhớ trong đời sống của chúng ta.
Bạn thấy đấy, vết thương của Gia-cốp và chiến thắng
sau đó nhắc cho chúng ta nhớ rằng, giống như Janine, tinh thần của chúng ta mạnh
hơn cơ thể chúng ta. Mặc dù chúng ta sẽ bị đụng đấy, tinh thần của chúng ta cứ tiếp
tục đi tới. Tinh thần của chúng ta thì mạnh mẽ hơn mọi hoàn cảnh của chúng ta.
Tinh thần của chúng ta quyết định chiến thắng của chúng ta.
Hết thảy chúng ta đều bị thương tích trong cuộc
sống. Người ta mất công ăn việc làm, chúng ta mất đi những người thân yêu, và
chúng ta thật sự đang phải chịu đựng các thương tích của cơ thể. Tuy nhiên, những
điều đó không cầm chúng ta lại được. Thực vậy, chúng sẽ đẩy chúng ta về phía
trước. Ngay trước khi người kín nhiệm kia rời đi, Gia-cốp cứ khăng khăng rằng
người ấy phải chúc phước cho ông. Chính qua cuộc chạm trán đó mà Gia-cốp đã được
chúc phước cho và tên của ông đổi thành Israel: "vì ngươi đã có vật lộn cùng Đức Chúa Trời và người ta; ngươi đều
được thắng" (Sáng thế ký 32:28).
Quí bạn ơi, chúng ta đừng để bất cứ thương tích hay
đau đớn nào cầm chúng ta lại trong cuộc sống. Nguyện tinh thần của chúng ta không
ai có thể ngăn cản được, và chúng ta sẽ thắng hơn mọi sự.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét