Thứ Ba, 31 tháng 5, 2016

KHÔNG AI LÀ HOÀN HẢO CẢ


Không Ai Là Hoàn Hảo Cả
Thật, chẳng có người công bình ở trên đất làm điều thiện, mà không hề phạm tội  — Truyền đạo 7:20

Ngày kia, người giúp việc trong nhà tôi treo lên một số hình ảnh gia đình thì tôi thấy các bức tường và trần nhà không thực sự giao nhau với một góc độ hoàn hảo. Trước đây thì tôi không thấy, nhưng bây giờ khi tôi chú ý đến việc treo thẳng các tấm hình, thình lình tôi nhận ra bức tường hơi cong. Với suy nghĩ đó, tôi mường tượng ra một việc, tôi hỏi người giúp việc không biết ông có thấy như thế không!?!

Ông khẳng định rằng mắt của tôi đã không lầm và bức tường đã không hoàn toàn tề chỉnh với trần nhà. "Nhưng sao lại như thế được chứ?" Tôi thắc mắc, tự hỏi sao vào thời buổi nầy một phần việc đơn giản như thế lại không được làm cho hoàn hảo được chứ!?! Người giúp việc đáp: "Hãy để tôi nói cho ông biết một việc. Không có cái gì trên thế gian này là hoàn hảo cả".

Lời lẽ ấy thực sự có ấn tượng cho tôi. Không những vì cớ nhận biết công tác kiến trúc tốt nhứt vẫn có lỗi sai sót, mà còn vì tôi cảm thấy như người kia đã trò chuyện với linh hồn tôi. Giống như nhiều người khác, tôi đã cố gắng để được hoàn hảo. Và cố gắng để sống không vít là một gánh nặng phải mang lấy vì đạt tới mức trọn vẹn là điều bất khả thi.

Theo định nghĩa, là con người có nghĩa là dễ phạm những sai lầm. Như sách Truyền đạo có  nói: Thật, chẳng có người công bình ở trên đất làm điều thiện, mà không hề phạm tội.

Với sự công nhận rằng không có ai là trọn vẹn hết, và vì vậy chúng ta sẽ không hoàn hảo, là một điều khuây khoả rất lớn. Hơn nữa, chấp nhận mọi hạn chế của chúng ta cho phép chúng ta vượt qua chúng. Khi chúng ta phấn đấu để được trọn vẹn, chúng ta tự áp đặt chính mình cho một đời sống đầy thất vọng, tự đánh giá mình thấp kém, và thất bại. Nhưng khi chúng ta nhắm vào sự xuất sắc hoặc tiến trình hay bất kỳ loại hình tự cải thiện nào khác, chúng ta đang hướng tới chỗ trở nên người tốt nhứt mà chúng ta có thể.

Trong lời truyền khẩu của người Do Thái có câu nói sau đây: "Người nào vòi vỉnh quá nhiều không nắm bắt được điều gì cả, nhưng kẻ nào nắm bắt được một ít thôi, có tất cả". Không một ai nói rằng chúng ta không nên có thứ ước mơ lớn, nhưng bậc thánh hiền Do Thái dạy rằng các bước chơn hướng tới mục tiêu của chúng ta cần phải được chăm chút nếu chúng ta muốn đạt tới một nơi nào đó.

Có khi, phải có một lượng khiêm tốn lành mạnh để bắt đầu một việc nhỏ, nhưng bất cứ điều chi lớn lao đạt được đều khởi sự từ chỗ khởi đầu khiêm tốn. Như Kinh Thánh có dạy: "Vì ai là kẻ khinh dể ngày của những điều nhỏ mọn?" (Xachari 4:10).

Hôm nay, chúng ta hãy cùng nhau thôi không cố gắng để được hoàn hảo rồi thay vì thế hãy tự cam kết sống tốt nhứt. Hãy nhớ rằng, ngay cả hạng người thánh khiết nhất trong những người nam người nữ đều đã phạm phải sai lầm. Đức Chúa Trời không đòi hỏi chúng phải sống sao cho thật hoàn hảo. Công việc của chúng ta là làm việc trở nên tốt hơn; hoàn thiện chỉ thuộc về Đức Chúa Trời.


Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2016

HY VỌNG VỀ MỘT NGÀY MAi TỐT HƠN


Hy Vọng Về Một Ngày Mai Tốt Hơn
Vì Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Người ta sẽ còn mua nhà, ruộng, và vườn nho trong đất nầy — Giêrêmi 32:15

Phần đọc Kinh Thánh tuần này được gọi là Behar, có nghĩa là "trên núi". Có những lúc trong cuộc sống, khi chúng ta đứng ở "trên núi". Chúng ta đã lên đến đỉnh cao, chúng ta cảm thấy như đứng đầu thế giới, lòng đầy vui mừng và phấn khởi. Đây là đề tài thích hợp cho phần bàn bạc về sự kiện từng đem lại sự vui vẻ cứ mỗi 50 năm một lần gọi là Năm Hân Hỉ.

Ngược lại, phần Kinh Thánh tuần này đọc từ sách Giêrêmi bắt đầu với vị tiên tri trong chỗ sâu thẳm của ngục tù. Giêrêmi đã nói tiên tri về sự Israel sa vào tay của người Babylôn. Vua Sê-đê-kia của Israel đã không màng đến sứ điệp, vì vậy ông ta đã quăng Giêrêmi vào nhà ngục. Ở đó, bị giam hãm và bức chế, Giêrêmi đã nhận lãnh một lời tiên tri đáng kinh ngạc nhất.

Đức Chúa Trời chỉ biểu Giêrêmi phải mua đất trong xứ Israel, cụ thể là một miếng ruộng ở một nơi gọi là A-na-tốt từng thuộc quyền sở hữu người anh em họ của Giêrêmi. Người anh em nầy đã rơi vào hoàn cảnh khó khăn rồi buộc phải bán đất, vì vậy ông ta đến gặp Giêrêmi, như Đức Chúa Trời đã căn dặn, và yêu cầu Giêrêmi mua miếng đất đó. Như Đức Chúa Trời đã truyền cho ông, Giêrêmi đã mua miếng ruộng và đã đem đi đóng dấu bảo đảm về miếng đất.

Từ nhận định của một người ngoài cuộc, giao dịch này có vẻ là một việc rất dại dột cho tiên tri Giêrêmi. Ở đây, ông bị bỏ tù mà chẳng có hy vọng gì để được thả ra, và ông đã mua miếng đất ở một chỗ mà ông chưa hề nhìn thấy. Với việc ấy, Giêrêmi biết rõ Israel sắp sửa bị chinh phục. Ông biết rằng cả xứ sẽ bị đi đày. Tuy nhiên, Giêrêmi đã đầu tư tài sản ở trong xứ Israel. Vì Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Người ta sẽ còn mua nhà, ruộng, và vườn nho trong đất nầy.

Hành động của Giêrêmi là một thứ đức tin rất lớn và có ý định cài đặt đức tin nơi hết thảy người Do thái. Đức Chúa Trời muốn dân sự Ngài phải nhận biết rằng cho dù có điều tồi tệ nào xảy ra, tình huống trong hiện tại không phải là cứu cánh sau cùng của họ. Mọi thứ sẽ đổi lại, và Israel sẽ nhìn thấy những tháng ngày tốt hơn.

Đây là một sứ điệp đầy năng quyền cho chúng ta ngày nay, đặc biệt là cho những ai đang nếm trải các thời điểm đặc biệt đầy thách thức. Đôi khi phải cảm thấy như chúng ta bị hạn chế và kìm hãm. Có thể đấy là vấn đề sức khỏe, khó khăn về tài chánh, hoặc một mối quan hệ đầy trăn trở với một người nào đó ở nhà hay ở nơi sở làm.

Nhưng Đức Chúa Trời muốn chúng ta nhận biết rằng chúng ta sẽ thấy những tháng ngày tốt hơn. Giống như Giêrêmi, chúng ta cần phải hoạch định một tương lai sáng láng hơn bởi vì không có thử thách nào kéo dài mãi, và một ngày mới sẽ ló dạng.

Quí bạn ơi, ngày nay hãy nhận biết rằng mọi hoàn cảnh hiện nay của chúng ta sẽ đổi ra tốt hơn - cả hai: đối với chúng ta là các cá nhân và đối với nhân loại như một tổng thể. Hãy có đức tin, một ngày tốt hơn sẽ ló dạng, và với sự vùa giúp của Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ nhìn thấy ngày ấy.



Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2016

CÁC NGƯƠI CÓ TIN TA CHĂNG?


Các Ngươi Có Tin Ta Chăng?
Năm thứ sáu, ta sẽ giáng phước cho các ngươi, và năm ấy sẽ trúng mùa bù ba năm — Lêvi ký 25:21

Mỗi bảy năm trong đất của Israel, Đức Chúa Trời đưa ra câu hỏi này: Các ngươi có tin Ta chăng? Hy vọng rằng chúng ta có thể trả lời với một sự sốt sắng: "Thưa có!" Phải, lạy Chúa, chúng con tin cậy Ngài. Chúng con tin tưởng rằng Ngài đang vận hành thế giới.

Thế rồi sự thử thách thực sự đến. Chúa phán: Hãy minh chứng đi!

Trong phần đọc Ngũ Kinh tuần này, chúng ta tìm hiểu về luật lệ năm sa-bát. Có một chu kỳ bảy năm, nông dân có thể cày cấy đất của họ trong sáu năm, nhưng qua năm thứ bảy, đất phải nghỉ ngơi. Nhà nông không thể gieo giống hay thu hoạch mùa gặt - cho cả năm.

Bây giờ hãy đưa vấn đề nầy vào nhận thức xem, chúng ta hãy tưởng tượng rằng mỗi bảy năm, chúng ta được truyền cho phải lao động và công bố rằng chúng ta phải nghỉ một năm. Chúng ta không nói về một năm nghỉ có hưởng lương; chúng ta đang nói về việc bỏ công việc của mình trong năm ấy đang khi sống với loại đời sống mà chúng ta vẫn có bao lâu nay. Vào lúc kết thúc của năm đó, chúng ta sẽ hoàn toàn mong đợi lo liệu lại mọi công việc cũ của mình, hoặc để có được một công việc khác tốt hơn.

Đó sẽ là một hành động của đức tin. Và đấy chính xác là loại đức tin mà Đức Chúa Trời đòi hỏi nơi Israel vào mỗi năm thứ bảy, thậm chí là ngay hôm nay. Trong thế giới tự nhiên, loại công việc này sẽ khiến cho một người phải phá sản. Song Đức Chúa Trời hứa: Năm thứ sáu, ta sẽ giáng phước cho các ngươi, và năm ấy sẽ trúng mùa bù ba năm. Nếu chúng ta tỏ ra đức tin mình nơi Đức Chúa Trời, thì điều chi đưa chúng ta đến sự túng bấn, thay vì thế, nó sẽ dẫn chúng ta vào sự dư dật và phước hạnh.

Bạn thấy đấy, Đức Chúa Trời muốn chúng ta nhìn biết rằng Ngài đỡ lấy lưng của chúng ta. Ấy không phải sự biến động của thị trường chứng khoán hay sự may mắn của kinh doanh sẽ quyết định ơn phước của chúng ta đâu. Ấy chẳng phải là ý tưởng thông minh của chúng ta hoặc làm việc ngoài giờ sẽ mang lại những thăng tiến đâu. Một mình Đức Chúa Trời sẽ ban cho sự dư dật và ơn phước trong đời sống của chúng ta. Chắc chắn, chúng ta phải lao vào nỗ lực và lo làm phần của mình, nhưng đảm nhận việc nặng là công việc của Đức Chúa Trời.

Vào cuối ngày, ấy chẳng phải là đất cần yên nghỉ đâu; mà chúng ta cần sự yên nghỉ đó! Chúng ta cần phải thôi không lo lắng mình đau ốm mà chúng ta sẽ mắc phải vào tuần tới hoặc trong vòng 20 năm tới. Chúng ta thôi không làm việc nhọc nhằn để kiếm sống mà chúng ta bỏ qua không tạo ra một sự sống. Chúng ta cần phải tin cậy nơi Chúa rồi bước ra nhơn đức tin. Vì có chép trong Giêrêmi 17: "Đáng chúc phước thay là kẻ nhờ cậy Đức Giê-hô-va, … như cây trồng nơi bờ suối, đâm rễ theo dòng nước chảy… Gặp năm hạn hán cũng chẳng lo gì, mà cứ ra trái không dứt" (các câu 7-8).