Đừng Bối Rối Về Làn Ký Ức
“Chớ nói rằng: Nhân sao ngày trước tốt hơn ngày bây giờ? Vì hỏi
vậy là chẳng khôn” — Truyền
đạo 7:10
Ai không muốn mất đi từng làn ký ức tốt
đẹp bây giờ và khi ấy? Tuy nhiên, trong khi hồi tưởng về "những ngày xưa hoàng thị" là đáng ưa thích,
chúng ta phải cẩn thận đừng để bị cuốn vào quá khứ. Chúng ta có thể thưởng thức
những kỷ niệm đẹp, nhưng nếu chúng ta mở nó ra rồi sống ở đó là không tốt đâu.
Hôm nay là ngày Chúa đã dựng nên, chúng ta phải sống trong hiện tại.
Trong sách Truyền đạo, chúng ta đọc: “Chớ nói rằng: Nhân sao ngày trước tốt hơn
ngày bây giờ? Vì hỏi vậy là chẳng khôn”. Một số người thấy bối rối về quá khứ
và thắc mắc tại sao mọi thứ đều rất tốt hơn nhiều sau đó. Đúng, có những lúc từng
đơn giản hơn. Trẻ con lành mạnh hơn. Cái giá sinh hoạt ít đắt đỏ hơn. Âm nhạc nghe
như, hay lắm, âm nhạc đấy. Chúng ta sẽ cứ thế và cứ thế. Nhưng, theo vua
Solomon, đây không phải là lối suy nghĩ khôn ngoan đâu. Hỏi tại sao bây giờ mọi
thứ tồi tệ hơn chúng đã từng có sẽ chẳng dẫn đến điều chi hay ho cả.
Tuy nhiên, chúng ta có thể luận lẽ rằng
có lẽ đưa ra một câu hỏi như thế là hay đấy. Rốt lại, nếu chúng ta có thể hiểu
được những gì cho phép một tiêu chuẩn sống tốt hơn từng tồn tại, chúng ta sẽ có
khả năng tái tạo lại các hoàn cảnh ấy và kiếm lại lối sống tốt hơn đã bị mất
mát đó.
Tuy nhiên, vua Solomon sẽ chỉ ra các lỗ
hổng và sự dại dột trong suy nghĩ của chúng ta. Sai lầm đầu tiên của chúng ta
là nghĩ rằng chúng ta có thể kiểm soát cách thức thế gian hoạt động. Thứ hai là
trong khi suy nghĩ, chúng ta biết rõ lắm phương thức thế gian sẽ hướng tới. Thực
vậy, Chúa điều khiển thế gian, và trong khi chúng ta làm phần của mình để biến nó
ra tốt hơn, cuối cùng Đức Chúa Trời biết những gì Ngài sẽ làm và mọi sự sẽ ra
đúng tất ngay bây giờ tại thời điểm này.
Ý tưởng về việc chấp nhận mọi việc như
chúng đang có và không hỏi lý do tại sao chúng ra như thế, áp dụng cho cả hai: trên
cấp độ toàn cầu và trên sinh hoạt cá nhân. Chúng ta cần phải nắm lấy những gì Đức
Chúa Trời đã ban cho chúng ta ngày hôm nay.
Thay vì hỏi lý do tại sao mọi sự lại ra
như thế, những thắc mắc chúng ta nên đưa ra phải là:
"làm thế nào tôi có thể phục vụ Đức Chúa Trời trong các hoàn cảnh nầy?" hoặc: "tôi tiếp thu được gì từ tình huống này?" hay "làm sao tôi có thể làm cho bản thân mình hoặc cải
thiện thế giới ra tốt hơn?" Đây là những thắc mắc khôn ngoan có thể dẫn chúng
ta đến các giải pháp và hành động thiết thực.
Thay vì thả rong với cứu cánh đã chết rồi
của làn ký ức, chúng ta nên hướng về tương lai đến với đường chân trời không dứt
của những điều khả thi.
Lần tới, khi chúng ta thấy mình hồi tưởng
về những "ngày xưa hoàng thị", hãy dành ra một phút
và lượng tính cả các ơn phước và cơ hội sẵn có hôm nay. Đức Chúa Trời đã ban ơn
cho chúng ta ngày này – chúng ta sử dụng ngày
ấy thế nào là sự lựa chọn của chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét