Không Quá Mệt Nhọc
“Ngươi chẳng dùng chiên làm của lễ thiêu dâng cho ta, chẳng dùng
hi sinh tôn kính ta. Ta chẳng làm phiền ngươi mà khiến dâng lễ vật, cũng chẳng
làm nhọc ngươi mà khiến đốt hương”
— Êsai 43:23
Câu chuyện sau đây được nhắc tới khi kết
nối với phần đọc từ sách Êsai tuần nầy: Có một vị thương gia về đến nhà sau các
chuyến đi và thuê một phu khuân vác mang hành lý của mình từ ga xe lửa về nhà.
Khi phu khuân vác đến tại nhà của vị thương gia, anh đặt hành lý bên cạnh cửa nhà
rồi đứng đó chờ nhận tiền công. Tuy nhiên, vị thương gia nhìn thẳng vào phu
khuân vác rồi nói: "Đó không phải là
hành lý của tôi. Chiếc vali nầy trông giống như chiếc vali của tôi, nhưng nó
không phải là của tôi".
Phu khuân vác ngạc nhiên nói: "Nhưng nếu nó trông giống nhau, sao ông dám nói rằng
nó không phải là của ông?" Vị thương gia đáp: "Bởi trông anh mệt mỏi do khuân vác nó. Hành lý của
tôi là ánh sáng và nó sẽ dễ vác đối với anh. Cho nên chiếc vali kia không thể
là của tôi".
Tương tự như vậy, sự thờ phượng thật đối
với Đức Chúa Trời cũng không phải là một gánh nặng. Trong phần đọc Kinh Torah
tuần này, chúng ta đọc về các của lễ và sự thờ phượng trong Đền Thờ. Trong phân
đoạn nầy, chúng ta đọc về thời điểm khi sự thờ lạy trong Đền Thờ là xa vời đối
với những gì nó vốn có. Tiên tri Êsai đã quở trách dân sự vì họ đã dâng vô số của
lễ cho các hình tượng mà họ đã thờ lạy, nhưng lại chễnh mãng không dâng các thứ
của lễ thích đáng cho Đức Chúa Trời.
Đức Chúa Trời đã phán cùng dân sự qua
Ê-sai: “Ngươi chẳng
dùng chiên làm của lễ thiêu dâng cho ta, chẳng dùng hi sinh tôn kính ta. Ta
chẳng làm phiền ngươi mà khiến dâng lễ vật, cũng chẳng làm nhọc ngươi mà khiến
đốt hương”. Nói như thế giống như nói: “Hỡi Israel,
nếu ngươi lấy làm mệt nhọc, chắc chắn là không do phục vụ Ta. Sự phục vụ Đức
Chúa Trời chơn thật có một là không bao giờ suy giảm; mà ngược lại, sự thờ phượng
ấy luôn tươi mới".
Một vài chương đầu trong sách Êsai, chúng ta đọc:
"Nhưng ai trông đợi Đức Giê-hô-va thì chắc được
sức mới, cất cánh bay cao như chim ưng; chạy mà không mệt nhọc, đi mà không mòn
mỏi" (Êsai 40:31). Sự thờ phượng mà Đức Chúa Trời đã tóm tắt trong phần
đọc kinh Torah, và là điều vị tiên tri cáo giác Israel đã từ bỏ không đọc phần
nầy, là sự thờ phượng nhấc cao lên người đến thờ lạy và không bao giờ hạ người
thờ lạy xuống thấp bao giờ. Sự thờ phượng chơn thật đối với Đức Chúa Trời hà
hơi sống và sự cảm thúc vào linh hồn của chúng ta – nếu chúng ta chỉ vòng tay
ôm lấy sự thờ phượng ấy.
Quí bạn ơi, thường khi chúng ta nghe thấy
Đức Chúa Trời kêu gọi chúng ta đến thờ lạy, và đôi khi chúng ta dừng lại một
chút để xem xét: "Tôi có thể thực
sự nắm bắt được điều đó không? Có phải tôi có sức lực, thời gian, và các nguồn
tài nguyên? Tôi sẽ bị bỏ lại mệt nhọc, cạn kiệt và thiếu thốn chăng?"
Trong khi chúng ta cần phải đưa ra quyết
định khôn ngoan và đừng nắm lấy nhiều việc trên bản thân mình, chúng ta cũng cần
phải nhớ rằng Đức Chúa Trời thêm sức cho những người làm việc vì ích của Ngài. Đức
Chúa Trời không làm cho chúng ta phải gánh nặng quá sức chúng ta và Ngài chúc phước
cho những ai phục vụ Ngài với sức lực, sự sống, và ân điển.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét