Thưởng Thức Thì Của Mình
“Vậy, ta nhìn biết chẳng có điều gì tốt cho loài người hơn là
vui vẻ, và làm lành trọn đời mình” — Truyền đạo 3:12
Vào đầu thập niên 1800, Rabi Moshe
Chaim Luzzatto, một rabi nổi tiếng người Ý, xuất bản quyển sách Path of The Upright [Con đường ngay thẳng] đã được hoan nghênh rộng
rãi. Tác phẩm, rất độc đáo trong thì của nó, không phải là một sách khác chuyên
bình luận về Kinh Thánh hoặc giải thích lời truyền khẩu của Do Thái giáo. Thay
vì thế, chọn lọc với mọi kiến thức vốn có, Rabi Luzzatto đã viết một quyển
sách dành riêng cho sự phát triển cá nhân và tiến bộ thuộc linh. Trong phần giới
thiệu, để xác nhận những đóng góp của mình, ông đã viết như sau:
"Tôi
đã viết tác phẩm này không phải để dạy người ta những gì họ chưa biết, mà để nhắc
cho họ nhớ đến những gì họ đã biết rồi và rất rõ nét đối với họ . . . đến mức ai
cũng biết hết và sự thật của chúng được lộ ra cho mọi người, vì họ hay quên lắm,
và cái quên nầy thì cực kỳ phổ biến".
Đây chính xác là sứ điệp mà tôi muốn
chia sẻ với bạn hôm nay. Không có gì chúng ta không biết, mà vấn đề là chúng ta
thường hay quên lắm. Đây là ý tưởng mà vua Solomon cảm thấy quan trọng đủ để kể
đến trong sách Truyền đạo.
Hết thảy chúng ta đều quen thuộc với phần
đầu nổi tiếng của chương ba Vua Solomon tuyên bố ở đó: "Phàm sự gì có thì tiết; mọi việc dưới trời có
kỳ định" (3:1).
Solomon diễn tả thì tiết thật đẹp đẽ trong cuộc sống. Ông nhắc cho chúng ta nhớ
rằng mọi sự đều có vị trí và thì thế của nó. Nhưng ông đưa chúng ta từ đó đến
đâu chứ? Câu 12 cho chúng ta biết: “Vậy,
ta nhìn biết chẳng có điều gì tốt cho loài người hơn là vui vẻ, và làm lành
trọn đời mình”.
Với sự nhận biết muôn vật đều có thì thế
của nó, Solomon khuyên chúng ta phải sống vui vẻ trong thì mà chúng ta đang sống
trong đó. Trong khi rất nhiều người mất mát nhiều trong cuộc sống bởi vì họ
luôn luôn chờ đợi thì kế đó hoặc khao khát thì mới vừa qua, chúng ta cần phải tận
hưởng mặt tốt từng phần của cuộc sống và biết rằng rồi nó cũng sẽ qua. Những
khó khăn của việc có con nhỏ thường ao ước thời điểm con cái rời khỏi gia đình.
Những thách thức của việc lập ra những khởi đầu mới thường được nhớ tới khi mọi
việc được an bài và trôi đi thật suông sẻ. Chúng ta cần phải tìm thấy sự vui vẻ
trong thì chúng ta đang sinh sống.
Tuy nhiên, bậc thánh hiền Do Thái đưa câu
này đi xa thêm một bước nữa. Vế sau của câu cho chúng ta biết phải "làm lành". Bậc thánh hiền dạy rằng chúng ta cần
phải nắm lấy ơn phước của mỗi thì và không những thưởng thức chúng, mà còn sử dụng
các ơn phước ấy để phục vụ Đức Chúa Trời nữa.
Đức Chúa Trời đã lập ra thế thì cho muôn
vật trong cuộc sống. Chúng ta không thể điểm soát thời gian đang trôi qua và
hoàn cảnh thay đổi. Tuy nhiên, chúng ta có thể chọn cách sử dụng thời gian và các
ơn phước của chúng ta. Chúng ta khá vui vẻ và hãy hầu việc Chúa. Đây chẳng phải
là một ý tưởng mới mẻ đâu, mà là ý tưởng chúng ta cần phải ghi nhớ từng ngày một,
với sự ghi nhớ đó chúng ta được phước.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét