Thứ Hai, 21 tháng 3, 2016

NHÌN THẤY SỰ TỐT ĐẸP NƠI TÔI


Nhìn Thấy Sự Tốt Đẹp Nơi Tôi
“Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, tôi đen, song xinh đẹp, như các trại Kê-đa, như màn cháng của Sa-lô-môn. Chớ dòm xem tôi, bởi vì tôi đen, mặt trời đã giọi nám tôi. Các con trai của mẹ tôi giận tôi, đã đặt tôi coi giữ vườn nho; Còn vườn nho riêng của tôi, tôi không coi giữ” — Nhã ca 1:5-6

Có lần kia, một thí nghiệm mà nhà tạo mẫu tóc chuyên nghiệp thực hiện cho một số người vô gia cư sống trên đường phố và làm cho họ những kiểu tóc tuyệt vời. Kết quả là cú sốc đối với cả cá nhân và người xem. Thật ngạc nhiên khi bề ngoài của một người ảnh hưởng đến cách chúng ta suy nghĩ về người đó. Chúng ta đã được cảnh báo đừng xét đoán một quyển sách nơi cái bìa của nó, nhưng rất nhiều lần, chúng ta lại làm thế.

Tôi nghĩ rằng chính nguyên tắc này đem áp dụng về mặt thuộc linh. Đôi khi chúng ta nhìn vào người nầy và dường như họ giống khủng khiếp với một người khác. Nhưng có lẽ đó không phải là con người thật của họ. Có lẽ với tình cảm và sự khích lệ nào đó, họ đã được biến đổi thành một người mà chúng ta hầu như khó mà nhận ra được. Thường thì, khi chúng ta gặp người, chúng ta xét đoán bởi những gì chúng ta thấy nơi bề mặt. Nhưng có quá nhiều thứ nơi bất kỳ cá nhân nào trỗi hơn mọi điều chúng ta thấy ở bề ngoài. Thậm chí có khi chúng ta không nhận thấy các mặt tốt của họ.

Trong Nhã ca, người nữ, là người tiêu biểu cho dân Israel, nói như sau: "Chớ dòm xem tôi, bởi vì tôi đen, ...". Đừng nhìn vào cái bề ngoài đen đúa của tôi. Mặc dù sự sáng của tôi bị mờ đi trong giây lát, khi ấy chẳng phải là tôi thật đâu. Bậc thánh hiền giải thích rằng người nữ đang thốt ra ý tưởng chỉ ra một người bị vấy bẩn trên áo, có khi là một người bị một vết ố trên linh hồn của họ. Nàng có thể là "tối như các trại Kê-đa" nhưng nàng có thể trong sạch trở lại "như màn cháng của Solomon".

Người nữ đang nài nĩ người kia, là người làm biểu tượng cho Đức Chúa Trời, đừng xét đoán nàng khi nàng xuất hiện lúc bấy giờ nhưng phải là người mà nàng vốn có và là người mà sau cùng nàng sẽ trở thành.

Điều này nhắc cho tôi nhớ đến cách Đức Chúa Trời hứa với Ápraham rằng dòng dõi ông sẽ giống như sao trên trời (Sáng thế ký 15:5). Một cách giải thích về lời hứa giống như sao trên trời là như thế nầy, nhìn từ chỗ đứng của chúng ta, ngôi sao chẳng khác gì hạt bụi, trong thực tế chúng rất lớn, sáng láng và phát sáng. Tương tự như vậy, dòng dõi của Ápraham nhiều lúc có thể trông không nhiều lắm từ một khoảng xa xa, nhưng nếu bạn lấy viễn vọng kính ra rồi nhìn vào những gì thực sự đang hiện hữu, ánh sáng có thể làm cho mù mắt. Thêm nữa, chúng ta không luôn luôn đánh giá sự cao trọng của ai đó, nhưng khi đến gần và theo cách riêng, chúng ta có thể phân biệt các ngôi sao chúng chói lọi như những viên kim cương. Đúng là một sự xấu hổ khi chúng ta không xem qua chúng.

Những sự dạy này nhắc cho chúng ta nhớ đến tầm quan trọng của việc nhìn xem người ta trong cuộc sống của chúng ta, không những là họ đang sống, mà còn về cách họ sống nữa. Chúng ta cần phải nhìn thấy người ta về tiềm năng của họ chớ không phải nhìn vào các thiếu sót của họ. Chúng ta cần phải xem xét kỹ lưỡng những điểm mạnh của một người và nhìn thấu những điểm yếu của họ. Khi chúng ta nhìn xem người khác để biết làm thế nào họ có khả năng tồn tại, họ cũng có thể bắt đầu nhìn thấy bản mình theo cách ấy nữa.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét