Tử Tế Mọi Lúc Mọi Khi
“Phước cho người nào gìn giữ sự đoan chánh, và
làm theo sự công bình luôn luôn!” — Thi thiên 106:3
Trong Thi thiên 106 chúng ta đọc: “Phước cho người nào gìn giữ sự đoan chánh, và làm theo sự công
bình luôn luôn!” Khi dịch từ nguyên ngữ
Hybálai, câu nầy đọc: "Phước cho người. . . nào luôn có những hành vi từ
ái". Thật vậy, đây là sự hiểu biết về câu nầy của người Do Thái
truyền thống.
Nhưng chúng ta phải thắc mắc: Làm sao dấn
thân vào việc làm từ thiện mọi lúc mọi khi cho được? Chắc chắn một người bình
thường cần thời gian cho bản thân mình - để ăn, ngủ, thư giãn, và v.v…
Tôi có nghe kể câu chuyện nói về một
người kia, người ta hỏi ông: vợ ông làm gì trong cuộc sống. Ông đáp: "Bà ấy chăm sóc những đứa trẻ không có nhà cửa chi hết.
Bà ấy cho chúng ăn, tắm rửa, và săn sóc chúng. Bà cũng chi tiền riêng mình cho
những thứ chúng có cần”. Sau khi người nầy không nói nữa, thấy vị khán giả kia có
ấn tượng, bèn nói thêm: "Nầy nhé, mấy đứa
trẻ giống như con ruột của chúng tôi vậy". Rồi ông im lặng giống
như thể nói: "Việc ấy có thực
sự là vấn đề không?"
Mục đích người nầy tìm cách đưa ra là
hành vi tử tế quen thuộc kia. Tôi có thể chăm sóc con cái của tôi, và điều đó có
thể hoàn toàn là ích kỷ -- nếu tôi làm điều đó từ chỗ muốn biến mình ra nhơn đức
và để cho con tôi nhìn thấy tôi nhơn đức. Hoặc, tôi có thể chăm sóc cho mấy đứa
trẻ kia như một hành động tử tế đáng kinh ngạc – tôi săn sóc chúng từ chổ thành
thật quan tâm đến cuộc sống mạnh giỏi của chúng và tôi làm điều đó với tình yêu
thương. Đó là mọi biểu hiện mà chúng ta đang nom thấy.
Cùng với những dòng nầy, câu Kinh Thánh
này dạy cho chúng ta biết rằng, với nhận định đúng đắn, mọi sự chúng ta làm có
thể đổi thành hành động từ ái và tử tế, bao gồm cả việc săn sóc con ruột mình. Mọi
sự đều nương vào cách thức và lý do tại sao chúng ta làm những việc chúng ta
đang làm. Ngay cả việc lo liệu bản ngã mình có thể là một hành vi tử tế nếu mục
tiêu tối hậu của chúng ta là để phục vụ tốt hơn cho tha nhân.
Có phải tôi ăn uống để thưởng thức khoái
lạc, hoặc để cung ứng năng lượng cho cơ thể tôi hầu giúp đỡ cho nhiều người
khác? Có phải tôi ngủ để vùi mình vào sự biếng nhác, hoặc để có thể thức dậy thật
tươi mới, sẵn sàng phục vụ Đức Chúa Trời? Khi mục tiêu tối hậu của chúng ta là
giúp đỡ tha nhân, mọi sự chúng ta làm – ngay cả những việc chúng ta làm cho
chính mình – đều được Đức Chúa Trời kê sổ như một hành động của sự từ ái. Thật
vậy, dấn thân vào sự tử tế mọi lúc mọi khi là điều khả thi!
Bạn đang làm gì hôm nay? Hay quan trọng
hơn, tại sao? Hãy biến việc ấy thành mục tiêu giúp đỡ cho tha nhân. Nếu bạn có tiền
bạc, hãy chia sẻ nó. Nếu bạn thư giãn và bổ lại sức vào buổi sáng, hãy giúp đỡ
ai đó vào ban trưa. Chúng ta có thể đổi từng phút một trong ngày thành một hành
động từ ái và yêu thương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét