Giới thiệu Đức Chúa Trời Của
Israel
“Pha-ra-ôn bèn truyền đòi Môi-se và A-rôn mà phán rằng: Lần nầy
trẫm đã phạm tội; Đức Giê-hô-va là công bình; trẫm cùng dân sự trẫm là kẻ phạm
tội. Hãy cầu nguyện Đức Giê-hô-va, hầu cho tan sấm sét và mưa đá; rồi trẫm sẽ
tha các ngươi đi, không đợi lâu nữa đâu” — Xuất Êdíptô ký 9:27-28
Câu chuyện nói tới mười trận dịch là câu chuyện đầy
cảm hứng và đáng kinh ngạc. Các trận dịch rất ngoạn mục đến nỗi chúng tước hết
mọi sự khoe khoang, phải nói như thế. Tuy nhiên, một câu chuyện khác đã được triển
khai dưới bề mặt mà chúng ta cũng nên chú ý đến - câu chuyện nói tới Pharaôn và
mối quan hệ cá nhân ông với Đức Chúa Trời.
Trong bài đọc tuần trước, Pharaôn đã được giới thiệu trước tiên
với Đức Chúa Trời. Môise nói: "Kế
sau, … Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của dân Y-sơ-ra-ên có phán như vầy: Hãy cho dân
ta đi" (Xuất Êdíptô ký 5:1). Đáp lại, Pharaôn nói: "Giê-hô-va là ai mà trẫm phải vâng lời người,
để cho dân Y-sơ-ra-ên đi?" (Xuất Êdíptô ký 5:2).
Pharaôn đã không công nhận Đức Chúa Trời của Israel. Ông không chấp nhận quan
điểm cho rằng sẽ có một quyền lực lớn hơn ông. Pharaôn không nhìn biết Đức Chúa
Trời, và vì vậy, Đức Chúa Trời đã quyết định khiến cho ai nấy nhìn biết Ngài
qua các dấu kỳ phép lạ nầy mà cuối cùng đã đưa Pharaôn đến với hai đầu gối của
ông ta.
Pharaôn đã tiếp thu được chính xác Đức Chúa Trời
là ai trong các chặng đường. Trước tiên, sông Nile đã biến thành huyết. Nhưng
các thuật sĩ của Pharaôn có thể lặp lại việc ấy, vì vậy Pharaôn kết luận rằng Đức
Chúa Trời của Israel có thể là mạnh mẽ, nhưng không mạnh hơn ông ta.
Với trận dịch muỗi mòng, Pharaôn đến với một kết
luận khác. Các thuật sĩ của ông ta không thể nhân rộng trận dịch và họ bị Đức
Chúa Trời của Israel đánh bại. Họ nói với Pharaôn: "Đây là ngón tay của Đức Chúa Trời" (Xuất Êdíptô ký 8:19). Pharaôn cùng các mưu sĩ của ông ta công nhận
rằng Đức Chúa Trời của Israel có quyền năng hơn họ, nhưng chỉ một chút thôi - chỉ
là một "ngón
tay của Đức Chúa Trời" - mạnh mẽ đấy, nhưng không phải là lớn lắm.
Phần đọc Kinh Thánh tuần này nói đến một đỉnh cao
với trận dịch mưa đá. Cuối cùng, khi Ai Cập bị đánh bằng lửa và mưa đá, Pharaôn
đứng trong xứ bị hao mòn của mình – lạ lùng thay chỉ có Gôsen là nơi thuộc về dân
Israel, lại được buông tha - chỉn khi ấy ông ta đạt đến mức nhận biết Đức Chúa
Trời mà ông ta từng chối bỏ. Pharaôn nói: "Lần này trẫm đã phạm tội . . . Đức Giêhôva là
công bình, trẫm cùng dân sự trẫm là kẻ phạm tội". Khi ấy, ông ta xin Môise cầu
thay cho ông ta.
Bậc thánh hiền Do Thái dạy rằng Đức Chúa Trời đã
sai các trận dịch đến, không những để dạy cho Pharaôn một bài học, mà còn để
cho dân Israel sẽ tiếp thu - và chúng ta nữa – Đức Chúa Trời quyền năng và cả
thể là dường nào. Nhiều người nếm trải cuộc sống nghĩ rằng họ đang nắm quyền kiểm
soát hoặc họ là trung tâm của vũ trụ. Nói ngắn gọn, họ làm ra mình bằng "Đức Chúa Trời". Tuy nhiên, khi chúng ta đọc
phần Kinh Thánh này, nguyện chúng ta tiếp thu bài học mà Pharaôn đã tiếp thu
cách khó nhọc kia. Chúng ta không nắm quyền điều khiển, và chúng ta không nắm
quyền kiểm soát. Chúng ta phải nhìn biết Đức Chúa Trời của Israel là ai và hãy thờ
lạy Ngài sao cho xứng hiệp.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét