Gạn Lọc Thứ Tự Ưu Tiên
“Lời của người truyền đạo, con trai của Đa-vít, vua tại
Giê-ru-sa-lem. Người truyền đạo nói: Hư không của sự hư không, hư không của sự
hư không, thảy đều hư không” — Truyền đạo 1:1–2
Đối với một số người vợ, sự thực cho thấy
rằng chồng của họ dành nhiều giờ mỗi tuần xem người ta chạy quanh một sân bóng,
xem coi ai có thể ném quả bóng vào cái rổ kia, hoặc người nào có thể đánh quả
bóng đi xa nhất, dường như hoàn toàn là vô lý. Đúng là lãng phí thời gian, nhiều
người vợ nghĩ thế. Thay vào đó, thời gian có thể được sử dụng sao cho hiệu quả hơn,
và mỗi người nữ đều có một danh sách "cho người mình yêu
phải làm" cho những thời gian như vậy.
Đối với một số người chồng, sự thực cho
thấy rằng nhiều người vợ nhìn vào tủ của họ đầy quần áo chỉ để công bố rằng họ chẳng
có gì để mặc dường như hoàn toàn vô lý. Rằng nàng sẽ đi ra rồi mua thêm trang
phục khi cô có rất nhiều thứ ở nhà dường như là một sự lãng phí lớn về thời
gian và tiền bạc. Số tiền này đáng lẽ nên được đóng góp cho các mục đích của Đức
Chúa Trời hoặc các lý tưởng xứng đáng khác.
Bây giờ, tôi không đưa ra một sự xét
nét nào ở đây, nhưng tôi nghĩ mục đích mà vua Solomon, nhân vật khôn ngoan nhất
trong mọi người, đã cố gắng để thực hiện trong các câu mở đầu của sách Truyền đạo,
cho rằng đây là những sự theo đuổi vô nghĩa. Mọi sự đều vô lý và vô mục đích.
Nhưng cho phép tôi giải thích; rốt lại, bản thân tôi từng chơi bóng rổ trong
trường đại học!
Solomon đã tìm cách thức tỉnh đồng bào Israel
của ông - và chúng ta – trước mục đích thực của cuộc sống. Ông đã kêu la muốn
chúng ta phải sắp đặt trình tự ưu tiên của mình. Có rất nhiều việc chúng ta có
thể làm mang ý nghĩa đời đời – nghiên cứu Lời Chúa, làm ra những việc tử tế,
góp phần vào các mục đích của Đức Chúa Trời, và v.v… Giá trị của những hành động
này không bao giờ suy giảm. Mục đích của chúng là đời đời. Và phần thưởng cho việc
dấn thân vào những việc đấy là không thể tưởng được.
Ngược lại, khi chúng ta là tập trung
vào thời gian ngắn ngủi mà chúng ta có trên đất, chúng ta thường nhầm lẫn đặt
quá nhiều trọng tâm vào vật chất, mặc dù đẹp đẽ đấy, mọi thứ trong cuộc sống,
nhưng không phải là phương diện quan trọng nhất của cuộc sống.
Mục đích chính là biết lượng đâu là những
việc có ý nghĩa và giữ các hành động và các thứ "hư
không" ở đúng vị trí của chúng. Chắc chắn là phù hợp ở những lần thưởng
thức một trận cầu hay hoặc mua sắm trang phục đẹp. Nghỉ ngơi và vui chơi cũng
là việc quan trọng, bao lâu mục đích tối hậu của việc làm đó là để phục vụ Đức
Chúa Trời tốt hơn, hăng hái hơn và nhiệt tình là kết quả.
“Người truyền đạo nói: Hư không của sự hư không, hư không của sự
hư không, thảy đều hư không”. Tuy nhiên, chúng ta có thể biến những cuộc theo
đuổi hư không nầy thành ra có ý nghĩa hơn khi chúng ta hiểu được chức năng của chúng
– để tạo ra một môi trường cảm thúc chúng ta chịu khó làm việc hơn nhắm vào những
điều quan trọng hơn trong cuộc sống.
Nguyện chúng ta luôn luôn nhìn thấy những
thứ ưu tiên của chúng ta thật rõ ràng, loại bỏ những thứ không liên quan và đặt
những điều đầu tiên lên trước tiên, khởi sự với Đức Chúa Trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét