Chu Kỳ Tấn Tới
“Bấy giờ trong cơn gian truân họ kêu cầu Đức Giê-hô-va; Ngài bèn
giải cứu họ khỏi điều gian nan” — Thi thiên 107:6
Thi thiên 107 là một
bài ca cảm tạ mô tả sự hư mất và ơn cứu rỗi của bốn loại người: một người băng
qua sa mạc; một người trong cảnh đau bệnh và đã được chữa lành; một người đang băng
qua đại dương; và một người đã được phóng thích ra khỏi nhà tù. Cùng với nhau,
bốn loại này có thể được mở rộng gộp hết đủ loại tình huống khó khăn và nguy hiểm.
Thi thiên này kỷ niệm sự giải cứu. Nhưng khi bạn quan sát kỹ hơn, bạn sẽ thấy rằng
nó cũng nói tới những hiểm nguy và khó khăn nữa.
Điệp khúc xuyên suốt
là: “Bấy giờ trong cơn gian truân họ kêu cầu Đức Giê-hô-va; Ngài bèn
giải cứu họ khỏi điều gian nan”. Dòng này được lặp đi lặp
lại bốn lần trong Thi thiên khi nói tới bốn loại người được giải cứu ra khỏi cảnh
gian nan. Trong mỗi trường hợp, những khó khăn mà họ gặp phải đã khiến họ phải
kêu cầu với Đức Chúa Trời, và khi họ kêu cầu, họ bèn được cứu.
Nói cách khác, nếu họ
không ở trong những tình huống nguy hiểm đó, họ sẽ chẳng kêu cầu với Đức Chúa
Trời mà chi. Đức Chúa Trời giải thích rằng phần nhiều người trong chỗ gian nan
đó "bội nghịch lời Đức Chúa Trời, và khinh dể sự
khuyên dạy của Đấng Chí Cao" (câu 11).
Hạng người này đã sống xa cách Ngài. "Nhân
đó Ngài lấy sự lao khổ hạ lòng họ xuống; Họ vấp ngã không ai giúp đỡ" (câu 12). Sau khi nếm trải những khó khăn, hạng người này không thể
xây sang đâu khác trừ ra Đức Chúa Trời. Trong câu kế đó, họ nói, "Lạy Chúa, xin cứu
giúp!" - Và Ngài giải cứu họ một lần nữa ra khỏi mọi khó khăn của họ.
Có một khuôn mẫu rõ
ràng trong những thách thức đến viếng hạng người này. Họ đã sống xa cách Đức
Chúa Trời, nên Ngài đặt họ vào nguy hiểm; họ kêu cầu với Chúa khi ấy, và một mối
quan hệ mới ra đời. Thật vậy, một con người mới đã được sinh ra.
Tôi đã từng nghe nói
chu kỳ này được giải thích rất hay qua một sự loại suy. Hãy tưởng tượng bạn là
một hạt giống được gieo ra trong đất. Bạn đang suy nghĩ: "Rồi rồi! Ta
xong đời rồi. Ta sẽ không bao giờ nhìn thấy ánh sáng ban ngày nữa”. Mọi thứ trở nên tồi
tệ hơn khi bạn biến dạng và tan vỡ. Nhưng một ngày kia, bạn nhận thấy một sự đột
phá. Một phần của bạn đã ngoi ra khỏi mặt đất, sự khởi đầu của một cái cây. Đột
nhiên bạn nhận ra rằng bạn đã không với tới phần kết của mình – thực vậy, cuộc
sống của bạn chỉ mới bắt đầu mà thôi.
Nếm trải những khó
khăn thật nhiều giống như hạt giống ấy. Chúng ta có thể nghĩ rằng thế giới
chúng ta đang đi đến hồi kết thúc: có nguy hiểm và nhiều thứ nhìn chẳng đẹp đẽ
chi hết. Nhưng thường thì mối nguy hiểm lường được này dẫn chúng ta đến một mối
quan hệ mới với Chúa. Và khi chúng ta có thể tiếp cận với Đức Chúa Trời trong lúc
gian nan, chúng ta đang ở trong ý thức, sự tái sinh. Kết cuộc của chúng ta sẽ
trở thành khởi đầu của chúng ta, và chúng ta tiếp tục phát triển, trở nên mạnh
mẽ hơn và gắn bó hơn bao giờ hết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét