Đưa Vào Thử Nghiệm
“Vả, Đức Giê-hô-va có phán cùng Áp-ram rằng: Ngươi hãy ra khỏi
quê hương, vòng bà con và nhà cha ngươi, mà đi đến xứ ta sẽ chỉ cho” — Sáng thế ký 12:1
Một trong những thủ
tục của chuyến đi khi một người Mỹ chuyển qua xứ Israel kiểm tra bằng lái của một
viên tài xế người Do thái. Các thử nghiệm đặc biệt khó, và rất nhiều tài xế giỏi
với nhiều năm kinh nghiệm lại rơi vào chỗ thất bại. Nếu bạn đã lái xe trong 40
năm thì không phải là vấn đề đâu. Khi bạn ngồi đàng sau tay lái, bạn đang là 17
tuổi thêm một lần nữa, và bạn phải thuyết phục người hướng dẫn để họ thấy rằng bạn
là một tài xế có khả năng.
Ngược lại, khi Đức
Chúa Trời ban cho chúng ta một thử nghiệm trong cuộc sống, Ngài đã biết rõ
chúng ta có khả năng gì phải làm rồi. Đức Chúa Trời biết rõ mọi sự - quá khứ,
hiện tại và tương lai. Đức Chúa Trời nhìn thẳng vào tấm lòng của chúng ta và biết
chính xác chúng ta là ai và mọi điều chúng ta có thể đạt được. Vậy tại sao Ngài
còn đưa ra những thử nghiệm ở chỗ thứ nhứt chứ? Ngài biết rồi, không biết chúng
ta có vượt qua được các thử nghiệm ấy hay không!?!
Đây là một thắc mắc mà
bậc thánh hiền Do Thái thảo luận khi đến với phần đọc Ngũ Kinh tuần này, ở đó bắt
đầu: “Vả, Đức Giê-hô-va có phán cùng Áp-ram rằng:
Ngươi hãy ra khỏi quê hương, vòng bà con và nhà cha ngươi, mà đi đến xứ ta sẽ
chỉ cho”. Bậc
thánh hiền giải thích rằng mạng lịnh này phải bỏ lại mọi thứ quen thuộc sau lưng
rồi bước đi trong đức tin với Đức Chúa Trời là thử nghiệm đầu tiên trong 10 thử
nghiệm mà Chúa đã ban cho Ápraham. Và, giống như Ápraham, Đức Chúa Trời thử hết
thảy chúng ta. Tại sao chứ?
Bậc thánh hiền dạy rằng
Đức Chúa Trời không ban cho chúng ta những thử nghiệm để Ngài có thể biết chúng ta có khả năng gì; Ngài ban cho chúng ta những
thử nghiệm để chúng ta có thể biết chúng ta có thể làm tới đâu!?!
Ai nấy đều ra đời với
khả năng trở nên tuyệt vời. Tuy nhiên, khả năng trong bản thân nó là vô giá trị.
Chỉ khi nào chúng ta nhận ra và biểu hiện khả năng của mình để nó trở nên có ý
nghĩa. Những thử nghiệm là một phương pháp hiệu quả để làm bật ra khả năng của
chúng ta và khiến nó ra hiện thực. Một người có thể ra đời với khả năng có đức
tin, nhưng chỉ khi nào người ấy được thử nghiệm để người trở thành một người có
đức tin. Hoặc ai đó ra đời với một khả năng bẩm sinh để trở thành chỗ dựa cho
những người khác, nhưng chỉ khi cô được thử nghiệm để cô trở thành một người phụ
nữ có năng lực. Chúng ta ra đời với khả năng yêu thương, nhưng phải qua những
thử nghiệm thì chúng ta mới phát hiện tình yêu của chúng ta nó khốc liệt là dường
nào. Chúng ta ra đời với sự tử tế, nhưng chúng ta sẽ không bao giờ biết được độ
sâu của lòng vị tha của mình cho đến khi chúng được lồng vào thử nghiệm.
Bậc thánh hiền kết
thúc với lời lẽ khích lệ nầy: "Chỉ có thất bại
khi có một thử nghiệm; tuy nhiên, những thử nghiệm nầy chỉ dành cho những ai có
thể vượt qua chúng". Hoặc, như khái niệm đã được rút ngắn lại trong
tục ngữ của người Yiddish này: "Đức Chúa Trời ban cho các gánh nặng, cũng ban cho
hai bờ vai".
Khi chúng ta phải đối
mặt với một thử nghiệm, hãy nhớ: Mỗi thử nghiệm được Đức Chúa Trời ban ra đều xuất
phát từ tình yêu thương - và không một thử nghiệm nào thể ấy mà chúng ta không
thể vượt qua!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét