Nhà Tang Chế Tốt Hơn
“Đi đến nhà tang chế hơn là đến nhà yến tiệc; vì tại đó thấy sự
cuối cùng của mọi người; và người sống để vào lòng” — Truyền
đạo 7:2
Theo truyền thống Do Thái,
chúng ta hay có việc đi thăm mồ mả. Không những chúng ta viếng thăm những người
thân yêu của mình, mà chúng ta còn thăm viếng mồ mả của người công bình, mồ mả
của các vị tộc trưởng và những phụ nữ nổi tiếng, cũng như nhiều nhà hiền triết
Do Thái và các rabi giáo sĩ Do Thái lỗi lạc trong suốt lịch sử. Một số người Do
Thái thậm chí còn thực hiện các chuyến đi đặc biệt ra nước ngoài, những nơi mà
các học giả Kinh Torah nổi tiếng được chôn
cất, chỉ để có đặc ân cầu nguyện ở đó.
Tại sao chúng ta làm như thế?
Câu trả lời đơn giản, ấy là trong khi
chúng ta không cầu nguyện cho người chết, những lời cầu nguyện của chúng ta rất
khác biệt khi ở trong sự hiện diện của họ, được nhen lên bởi niềm đam mê và lửa
của những cá nhân tuyệt vời đó. Cuộc sống phi thường của họ truyền cảm hứng cho
chúng ta sống ngày càng mạnh mẽ hơn.
Tôi từng nghe nói rằng thứ duy nhất ngăn
cách năm sinh và năm qua đời trên một tấm bia là một dấu gạch ngang nhỏ. Dòng gạch
ngang ngắn ngủi ấy tiêu biểu cho toàn bộ cuộc sống. Thắc mắc, là những gì chúng
ta làm giữa phần đầu và phần cuối của đời sống chúng ta? Khi chúng ta đứng trước
tấm bia mộ, chúng ta được nhắc nhớ rằng cuộc sống của chúng ta – dấu gạch ngang
ngắn ngủi đó - có một khởi đầu và kết thúc. Hiểu biết việc
ấy làm bật ra ý thức về sự cấp bách và đánh thức chúng ta khỏi giấc ngủ thuộc linh nguy
hiểm có thể rút ngắn khoảng thời gian những năm tháng có ý nghĩa của chúng ta.
Trong Truyền đạo, chúng ta đọc: “Đi đến nhà tang chế hơn là đến nhà yến tiệc;
vì tại đó thấy sự cuối cùng của mọi người; và người sống để vào lòng”. Chắc chắn rất là thú vị khi đến với một đám cưới hơn
là một đám tang, nhưng đám tang có khả năng cảm thúc chúng ta sống loại đời sống
tốt hơn. Có điều khôn ngoan quí giá trong mỗi điếu văn mà tất cả chúng ta có thể
nhận vào lòng hầu cho chúng ảnh hưởng đến cách chúng ta sống.
Một vài câu sau đó, chúng ta đọc: "Lòng người khôn ngoan ở trong nhà tang chế . . . " (câu 4). Câu Kinh Thánh này dạy chúng ta rằng đang khi chúng ta
không cần phải sử dụng số ngày của mình đi đến những đám tang, thăm viếng người
chết, hoặc nghe những lời khen ngợi, tấm lòng của chúng ta có thể ở trong nhà tang
chế một cách tượng trưng. Nói cách khác, nếu chúng ta sống khôn ngoan, chúng ta
sẽ sống mỗi ngày với sự sáng suốt và có mục đích, xuất phát từ chỗ suy gẫm về một
đời sống. Chúng ta sẽ sống mỗi ngày với sự đầy đủ nhất, và cuối cùng, một đời sống
trọn vẹn và có ý nghĩa.
Tôi mời hết thảy chúng ta chào đón mỗi
buổi sáng với nhận thức về sự biết ơn cho ngày khác và với động lực thương xót để
khiến ngày nầy ra xứng đáng. Giống như mỗi ngày đều có một kết thúc, thì từng đời
sống cũng một thể ấy. Nếu chúng ta sống hết sức cho các ngày của mình, chúng ta
sẽ phải làm hết sức với đời sống của chúng ta. Một ngày nào đó, có người sẽ đứng
ở nơi an nghỉ cuối cùng của chúng ta và họ sẽ được cảm thúc để sống tốt hơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét