Hãy
Trưởng Dưỡng Linh Hồn
“Mọi sự lao khổ của loài người là vì miệng
mình, song không hề được thỏa nguyện” — Truyền đạo 6:7
Trong sách Truyền đạo, chúng ta đọc: “Mọi sự lao khổ của
loài người là vì miệng mình, song không hề được thỏa nguyện”. Ở
bề mặt, câu
nầy dạy cho chúng ta biết rằng vô luận chúng ta đạt được bao nhiêu trong lãnh
vực vật chất, thì cũng sẽ chẳng bao giờ là đủ đâu. Thật vậy, bậc thánh hiền Do
Thái dạy rằng: "không
ai rời khỏi thế gian này thậm chí với một nửa ham muốn được thỏa của mình".
Khẫu vị của con người giống như một cái hố sâu
không đáy. Trong khi bài học này là thật và có tính cách dạy dỗ, bậc thánh hiền
dạy rằng có một cách khác để đọc câu này – là cách để chúng ta lại với phần hướng
dẫn làm thế nào để đạt được sự thỏa mãn thực sự trong cuộc sống.
Bậc thánh hiền dạy rằng trong khi vế đầu của
câu này đề cập đến lãnh vực vật chất, vế sau đề cập đến chính tình trạng thuộc
linh của chúng ta. Trong khi mọi người nỗ lực để tìm gặp sự thỏa mãn qua việc trưởng
dưỡng cho cái tôi phần xác, họ không bao giờ thỏa lòng vì họ thờ ơ với linh hồn.
Một câu chuyện vui được thuật lại về một
người kia bước vào một phòng mạch của vị bác sĩ với một quả dưa chuột ở nơi mũi
của mình, một củ cà rốt trong lỗ tai nầy, và quả chuối trong lỗ tai kia. Bệnh
nhân than phiền với bác sĩ rằng ông ta chỉ cảm nhận không đúng thôi. Vị bác sĩ
đáp: "Tất nhiên là
ông không cảm nhận được rồi. Ông không ăn uống đúng cách đấy thôi!"
Mục đích của câu chuyện vui ấy là nếu chúng
ta không ăn uống đúng cách, chúng ta sẽ không gặt hái được những lợi ích của
việc dinh dưỡng. Điều này là thật đúng về mặt thuộc thể, cũng đúng như về mặt
thuộc linh. Không may, tôi nghĩ là có nhiều người đi lòng vòng hôm nay với thứ linh
hồn và tâm linh gầy còm suy dinh dưỡng. Sở dĩ như vậy là vì lẽ ra cung ứng cho
bản thân họ thứ thực phẩm thích ứng cho linh hồn, họ lại nỗ lực cho tâm linh
của họ ăn với các thứ vật chất, là thứ mà linh hồn chẳng ham muốn cũng chẳng
cần đến.
Bậc thánh hiền minh họa cho ý tưởng này với phần
loại suy sau đây: Hãy tưởng tượng đi, một người dân thường cưới một cô công
chúa làm vợ. Anh ta chi hết tiền bạc của mình vào việc tìm kiếm cho nàng các
món quà hòng khiến cho nàng sẽ cảm thấy vui vẻ. Vấn đề, ấy là không có gì anh
ta mua làm cho cô công chúa thấy thỏa lòng cả. Rốt lại, nàng là một cô công
chúa, là người thường sử dụng những thứ tốt nhứt trong cuộc sống. Chỉ có những
thứ có tầm cỡ cao hơn các món dân gian mới có thể làm cho cô công chúa thấy
thỏa mãn mà thôi.
Cũng một thể ấy, linh hồn chúng ta cũng giống
như nàng công chúa đó. Linh hồn đến trực tiếp từ Vua thiên thượng của chúng ta
và quen thuộc với những thứ tốt hơn so với của cải vật chất thấp hèn ở trên đất.
Trừ phi chúng ta trưởng dưỡng linh hồn mình với những thức cao cấp hơn, chúng
ta sẽ mãi mãi không thầy thỏa lòng đâu.
Những thứ tốt hơn làm thỏa mãn cho linh hồn
không phải là đồ vật đâu. Đó là sự cầu nguyện và sự tương giao với Đức Chúa
Trời. Đó là những hành động tử tế được làm ra với tình yêu thương. Linh hồn sẽ
suy gẫm Lời của Đức Chúa Trời và dầm thấm các sứ điệp. Ngày nay, nguyện chúng
ta biết nuông chìu linh hồn mình với sự dinh dưỡng mà nó khao khát và thực phẩm
thuộc linh nó cần đến.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét