Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2015

TỬ TẾ HƠN CẦN THIẾT


Tử Tế Hơn Cần Thiết
Hỡi Ep-ra-im, thể nào ta bỏ được ngươi? Hỡi Y-sơ-ra-ên, thể nào ta lìa được ngươi? Thể nào ta sẽ đãi ngươi được như At-ma, hay là làm cho ngươi như Sê-bô-im? Lòng ta rung động trong ta; lòng thương xót của ta cả đều nóng nảy” — Ôsê 11:8

Phần đọc Kinh thánh tuần nầy đến từ sách Ôsê. Quyển sách bắt đầu với một trong những mạng lịnh kỳ lạ mà Đức Chúa Trời từng ban cho vị tiên tri. Đức Chúa Trời phán  với Ô-sê: "Hãy đi, lấy một người vợ gian dâm, và con cái ngoại tình; vì đất nầy chỉ phạm sự tà dâm, lìa bỏ Đức Giê-hô-va . . . " (Ôsê 1:2). Đức Chúa Trời truyền cho Ôsê phải lấy một người nữ bất trung rồi khởi sự một gia đình với nàng. Tại sao Đức Chúa Trời lại ban ra một mạng lịnh đặc biệt quá như vậy chứ?

Bậc thánh hiền Do Thái giải thích rằng Đức Chúa Trời và Ô-sê đã có một sự trao đổi diễn ra trước những sự kiện đã được ghi lại trong sách. Nó tiếp tục một câu chuyện giống như vầy:

Đức Chúa Trời: "Các ngươi đã phạm tội".

Ô-sê: "Vì thế, hãy đổi chúng để lấy một 
 dân khác đi".

Nào. Đáp ứng của Ô-sê, có lẽ không phải là tử tế đâu. Thay vì gán cho dân Israel, ông đã sẵn sàng nới tay với họ rồi thay thế họ bằng một nhóm dân mới. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời đã có nhiều kế hoạch khác nhau. Đức Chúa Trời, là Đấng yêu thương con cái Israel và đã cam kết với họ như chồng cam kết với vợ, quan tâm Israel nhiều lắm đến nỗi không muốn buông ra.

Đức Chúa Trời muốn Ôsê hiểu rõ nhận định này và vì thế Ngài đã đặt Ôsê vào đúng vị trí đó. Ôsê được truyền cho phải kết hôn với một người phụ nữ không biết đến chung thủy và có con cái với cô ấy. Trong khi Ôsê cứ mãi yêu thương vợ mình, nàng ta mau mắn phản bội ông. Giờ đây, Ôsê biết rõ Đức Chúa Trời đã cảm nhận như thế nào, Khi Đức Giê-hô-va bắt đầu phán cùng Ô-sê, Đức Giê-hô-va bảo người rằng: “Hãy đi, lấy một người vợ gian dâm, và con cái ngoại tình; vì đất nầy chỉ phạm sự tà dâm, lìa bỏ Đức Giê-hô-va" (Ôsê 1:2).

Phần đọc Kinh thánh khởi sự ở chương 11, và với nền tảng này chúng ta có thể hiểu được lời lẽ của Đức Chúa Trời trong câu 8: Hỡi Ep-ra-im, thể nào ta bỏ được ngươi? Hỡi Y-sơ-ra-ên, thể nào ta lìa được ngươi? Thể nào ta sẽ đãi ngươi được như At-ma, hay là làm cho ngươi như Sê-bô-im? Lòng ta rung động trong ta; lòng thương xót của ta cả đều nóng nảy”. Đức Chúa Trời đã không phán xét Israel chỉ với sự công bình thôi đâu. Ngài xét đoán Israel với lòng nhân từ, sự thương xót và tình yêu thương nữa.

Bậc thánh hiền dạy rằng chúng ta, là những người được dựng nên theo ảnh tượng của Đức Chúa Trời, có bổn phận phải bắt chước Đức Chúa Trời. Họ dạy: "Giống như Đức Chúa Trời giàu lòng xót thương và nhân từ, cũng một thể ấy, các ngươi phải có lòng thương xót và sự nhân từ". Giống Đức Chúa Trời xét doán chúng ta với tình yêu thương và sự thương xót, cũng một thể ấy, chúng ta phải tỏ ra cùng một lượng ân điển, nhân từ, và sự thương xót cho mọi người mà chúng ta gặp gỡ.

Cần phải nói rằng chúng ta nên đối xử tha nhân với sự tử tế hơn cần thiết vì ai nấy đang chiến đấu cùng một loại chiến trận. Khi chúng ta gặp gỡ người khác, đôi khi trong một cách thức rất khó chịu, có phải chúng ta đánh giá họ với sự khắc nghiệt và công lý mù quáng chăng? Hoặc chúng ta có thể nhìn xem họ bằng ánh mắt nhân từ và hiểu biết không? Có phải chúng ta có thể nhìn qua mọi điều là sai trái với một người để nhìn thấy vẻ đẹp của linh hồn thiêng liêng của họ không?

Bậc thánh hiền dạy rằng Đức Chúa Trời đối xử với chúng ta y như chúng ta đối xử với người khác. Vì vậy, chúng ta hãy tử tế hơn cần thiết, rồi khi ấy Đức Chúa Trời sẽ yêu thương và thương xót y như thế với chúng ta.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét