Đừng Quên Ta
“Ngươi không kể đến Hòn Đá sanh mình. Và quên Đức Chúa Trời đã
tạo mình” — Phục
truyền luật lệ ký 32:18
Có một câu chuyện vui nói tới một
cặp vợ chồng đang đứng chờ tại sân bay đợi kiểm tra hành lý. Người chồng nói với
vợ: "Anh cũng muốn mình đem cây đàn piano nữa!" "Piano
hả?"
Vợ kêu lên. "Chúng ta đã có 16 mẫu hành lý rồi!" Người chồng đáp: "Anh biết. Nhưng vé máy bay để trong chiếc đàn piano ấy!"
Có khi bỏ quên những thứ có thể trở
thành sự phiền toái, kỳ thực, Đức Chúa Trời cung ứng cho chúng ta khả năng “quên” giống như một ân tứ vậy. Bậc thánh hiền Do Thái dạy rằng
nếu chúng ta nhớ hết những thứ xấu xa đã xảy đến cho chúng ta, mỗi lần chúng ta
phạm sai lầm, thì mọi sự kiện gây tổn thương khác trong cuộc sống của chúng ta
sẽ lấn lướt rất lớn đối với cuộc sống hạnh phúc và lành mạnh trong hiện tại.
Nhưng trong phần đọc Ngũ Kinh tuần nầy,
Môise đã tiên báo thể nào dân Israel sẽ được thịnh vượng trong xứ Israel và khi
ấy quên phứt Đức Chúa Trời, là Đấng trước hết đã làm mọi sự ra suông sẻ cho họ.
Họ sẽ quên Đức Chúa Trời, là Đấng giải phóng họ ra khỏi ách nô lệ của xứ Ai Cập.
Họ sẽ quên Đức Giêhôva, Ngài đã đánh trận để họ có thể đến sống trong vùng đất Israel.
Họ sẽ quên Đấng Tạo Hoá của họ và là Đấng dựng nên họ. Như chúng ta đã đọc: "Và quên Đức Chúa
Trời đã tạo mình".
Các rabi Do Thái giải thích lực hấp dẫn
của tội lỗi nầy bằng câu chuyện sau đây: Lần kia, có một người luôn sống trong cảnh nợ nần. Người bạn của ông ta đến giúp lời khuyên hãy làm bộ
khùng điên mỗi khi một chủ nợ đến gần hầu cho họ nghĩ rằng
ông đã bị điên và thôi không đòi nữa. Thế rồi một ngày kia, chính người bạn đã đưa
ra lời khuyên này đến đòi tiền mà ông đã cho người ấy mượn. Ngay
lập tức, người nầy bắt đầu hành động như một người điên. Người bạn, là kẻ biết quá
rõ mọi chuyện rồi, ông ta kêu lên trong sự tức giận: "Ông không thể sử dụng chiến thuật đó đối với tôi!
Tôi là người trước tiên đã bày điều đó cho ông mà!"
Cũng một thể ấy, Đức Chúa Trời đã cho
chúng ta khả năng quên cho chúng ta để giúp đỡ chúng ta qua cuộc sống. Khi
chúng ta sử dụng khả năng đó để quên Đức Chúa Trời, chúng ta đang sử dụng ân tứ
mà Ngài đã ban cho đó rồi sử dụng nó nghịch lại Ngài! Thực vậy, Đức Chúa Trời là
một điều trong cuộc sống mà chúng ta không bao giờ nên quên.
Bất luận mọi việc diễn tiến ra sao
trong cuộc sống của bạn ngày hôm nay, hãy dành ra một chút thời gian mà nhớ rằng
mọi sự đều đến từ Đức Chúa Trời và hết thảy đều là tốt nhứt. Trong lúc suông sẻ
hay tồi tệ, Đức Chúa Trời là ân tứ cao cả nhất chúng ta đang có. Chúng ta không
dám quên ân tứ ấy - hoặc Ngài!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét