Thứ Tư, 23 tháng 9, 2015

BÍ QUYẾT KÉO DÀI HẠNH PHÚC


Bí Quyết Kéo Dài Hạnh Phúc
 Ấy sẽ là một lễ Sa-bát, một ngày nghỉ cho các ngươi, phải ép linh hồn mình; đó là một lệ định đời đời vậy — Lêvi ký 16:31

Một nghiên cứu thú vị đã được tiến hành khi có một số người được phỏng vấn như sau: Giả sử cái giá của cuộc sống có cần trong cả hai bối cảnh, bạn sẽ thích cái nào hơn: Để kiếm được $100.000 trong khi mọi người khác xung quanh bạn kiếm được có $50.000, hoặc để kiếm được $200.000 trong khi những người xung quanh bạn kiếm được 400.000$?

Bạn sẽ chọn cái nào?

Vấn đề chọn lọc hợp lý là chọn bối cảnh thứ hai kiếm được nhiều gấp đôi so với các người khác bối cảnh thứ nhứt. Tuy nhiên, nghiên cứu cho thấy đa số người ta lại chọn bối cảnh thứ nhứt, chọn bối cảnh kiếm được ít hơn để họ sẽ có nhều hơn những người khác. Kết quả của nghiên cứu cho thấy ghen tị là nan đề chính trong xã hội chúng ta. Các ngành công nghiệp quảng cáo nhiều tỷ đô la đã biến điều răn thứ 10: "Ngươi chớ tham lam" thành nguyên tắc quản trị đối lập với "bạn phải tham muốn", và ý tưởng đó đã bao trùm lấy chúng ta.
Cảm ơn Chúa vì Yom Kippur.

Mười ngày giữa Rosh HashanahYom Kippur được biết đến như là Mười Ngày Của Sự Ăn Năn, và chúng có quan hệ với Mười Điều Răn. Mỗi ngày cho phép chúng ta làm việc chiếu theo một trong các điều răn. Thí dụ, trong hai ngày của Rosh Hashanah, chúng ta tập trung vào ý tưởng cho rằng chỉ có một Đức Chúa Trời (điều răn thứ nhất), và chúng ta sẽ không thờ thần nào khác (điều răn thứ hai). Yom Kippur có quan hệ với điều răn thứ 10: "Ngươi chớ tham lam".

Bậc thánh hiền Do Thái dạy rằng mười điều răn được liệt kê theo thứ tự đơn giản nhất đến khó nhất để tuân theo. Điều răn chớ tham lam những gì người khác có buộc rằng chúng ta phải kiểm soát không những mọi hành động của chúng ta, mà còn kiểm soát các cảm xúc và mong muốn của chúng ta nữa. Tuy nhiên, trong khi sự kiểm soát ấy không phải là dễ dàng, đừng ham muốn những gì người khác có là bí quyết để có một cuộc sống hạnh phúc.

Vào lễ Yom Kippur, chúng ta được truyền cho phải "chối bỏ mình…". Vào ngày đó, người Do Thái trên khắp thế giới gạt qua một bên những khoái lạc theo phần xác rồi tập trung vào những gì thực sự sẽ làm cho chúng ta hạnh phúc: một đời sống thuộc linh và có ý nghĩa. Chúng ta chọn cầu nguyện xin cho có đồ ăn. Chúng ta chọn tương giao với Đức Chúa Trời hơn là tham gia vào việc ăn uống. Chúng ta không đi giày da sang trọng, như một dấu hiệu chỉ ra mọi người đều bình đẳng. Chúng ta để các món trang sức ưa thích của mình ở nhà. Chúng ta trở lại với ý tưởng tham muốn những gì người khác có không những là một tội lỗi, mà còn là một công thức cho một cuộc sống bất hạnh, không thoả mãn. Sẽ không có tận cùng cho sự tham muốn; đó là một cái hố không đáy, chúng ta không thể lấp đầy được.

Ngày nay, chúng ta hãy suy nghĩ về những gì chúng ta có và những gì chúng ta cần phải chu toàn mục đích cá nhân của chúng ta trong cuộc sống. Chúng ta hãy quyết tâm tập trung vào cuộc sống của chúng ta và thôi đừng có nhìn vào những gì người khác có. Chúng ta hãy nhớ rằng niềm vui đích thực là mình phải được tìm thấy trong Đức Chúa Trời, vì vậy chúng ta hãy tái cam kết để biến Ngài thành tâm điểm của đời sống chúng ta.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét