Tưới Cho Linh Hồn Khô KHát
“Ai nghe các lời của sự thề nầy, chớ có tự khoe nơi lòng rằng:
Ta sẽ được bình an, dầu khi ta đi theo sự cứng lòng ta, đến nỗi vật được tưới
với vật bị khô, đều cùng hư nát” — Phục
truyền luật lệ ký 29:19
Có thể bạn nhận thấy rằng một số bạn bè
biểu hiện sự thân tình nhất với bạn, trong khi những người khác thì không. Một
số bạn bè truyền cảm hứng cho chúng ta để sống tốt hơn, nhiều người rất hào
phóng, trong khi những người khác động viên chúng ta để phóng túng trong cách xử
sự lấy cái tôi của họ làm trọng.
Theo truyền khẩu Do
Thái, mỗi một người chúng ta có cả hai loại "bạn
bè" nầy, những người đi cùng chúng ta trong suốt cuộc đời -
họ là hai linh hồn chúng ta. Một linh hồn được gọi là "linh hồn thiêng liêng". Đây
là một phần trong chúng ta thúc đẩy chúng ta theo đuổi sự công bình và gần gũi hơn
với Đức Chúa Trời. Còn linh hồn kia được gọi là "linh
hồn thú vật". Đây là một phần trong chúng ta, khiến cho
chúng ta lo làm theo những ước muốn
của xác thịt và chăm lo nhu cần thuộc thể của chúng ta.
Điều quan trọng là
phải hiểu rằng linh hồn thú vật không hẳn là xấu. Nó giúp chúng ta tồn tại,
sinh sản, và tận hưởng thế giới kỳ diệu mà Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta. Phần
thách thức, ấy là trong khi chúng ta sinh sống trong thế giới vật chất này, thì
linh hồn thú vật, theo mặc định, nó chiếm lấy thế thượng phong. Có diện mạo bao
quanh, linh hồn thú vật dễ nắm quyền kiểm soát trên chúng ta. Mặc khác, linh hồn
thiêng liêng, phải gánh chịu sự thiếu thốn về mặt thuộc linh trên thế gian. Tìm
kiếm những điều mà nó phấn đấu để có được là điều rất khó. Phải tốn nhiều công sức
cho phần thiêng liêng của chúng ta thắng hơn những nơi và ảnh hưởng thú tính trên đời sống của chúng ta.
Trong phần đọc Ngũ
Kinh của tuần này, Môise đã cảnh báo dân sự về việc lạc sai đối với Đức Chúa Trời.
Một người có thể sai lầm rồi nói: "Ta sẽ được bình an, dầu khi ta đi theo sự cứng lòng ta",
tuy nhiên, như Môise đã cảnh cáo họ: "họ sẽ mang lại tai họa trên đất được tưới
cũng như trên đất khô".
Cụm từ mang lại tai
hoạ trên đất ướt và đất khô không dễ hiểu trong nguyên bản tiếng Hêbơrơ, và có
rất nhiều cách dịnh cho cụm từ này. Tôi muốn có một cái nhìn vào một quan điểm dịch
cụm từ này: "quan
điểm nầy thêm vào kẻ say xỉn với kẻ khát nước". Cách
dịch này mang một sứ điệp rất mạnh.
Kẻ "say xỉn", các
rabi Do Thái giải thích, đề cập đến linh hồn thú vật. Nó quá bão hòa với chủ
nghĩa duy vật; say xỉn về mặt thuộc thể. Còn "kẻ khát nước" là
linh hồn thiêng liêng, nó thường bị bỏ đói trong thế giới vật chất của chúng ta.
Trong bối cảnh này, người nào đi lạc đã cố gắng làm thoả mãn linh hồn thiêng
liêng với chủ nghĩa duy vật quá liều. Tuy nhiên, điều này không có hiệu lực và
người còn lại với cảm giác trống rỗng, vì linh hồn thiêng liêng của chúng ta cần
sự trưởng dưỡng thiêng liêng.
Sự dạy cho chúng ta,
ấy là chúng ta phải trưởng dưỡng linh hồn tin kính của mình sao cho thật đầy đủ,
cùng một phương thức mà chúng ta lo trưởng dưỡng mặt thuộc thể của chúng ta.
Chúng ta phải tưới ướt linh hồn của chúng ta với Lời của Đức Chúa Trời. Chúng
ta phải trưởng dưỡng mối tương giao thiêng liêng của chúng ta với sự cầu nguyện
của chúng ta. Chỉn khi ấy linh hồn thiêng liêng của chúng ta mới có sức mạnh nó
cần để trở thành ảnh hưởng chính trong đời sống chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét