Nỗ Lực Có Giá Trị
“Đức Giê-hô-va ra lịnh cho Giô-suê, con trai Nun, mà rằng: Hãy
vững lòng bền chí, vì ngươi sẽ đưa dân Y-sơ-ra-ên vào trong xứ mà ta đã thề ban
cho chúng nó; còn ta, ta sẽ ở cùng ngươi” — Phục truyền luật lệ ký 31:23
Từ thời điểm chúng ta hãy còn là những
đứa trẻ, chúng ta đã có ước muốn "tự mình làm việc
ấy".
Chúng ta có được niềm tự hào lớn lao lần đầu tiên khi chúng ta buộc dây giày mình
hoặc tự chúng ta dọn bàn ăn gia đình. Khi chúng ta lớn tuổi thêm, chúng ta không muốn
mình được ai vùa giúp cả - và trong một số công việc, chúng ta chứ không phải
ai khác đã làm các việc ấy cho chúng ta!
Tuy nhiên, theo sự dạy dỗ của người Do
Thái, ở thâm tâm của chúng ta, chúng ta muốn "tự
mình làm việc ấy". Đại đa số chúng ta thưởng thức
cảm xúc thoả mãn về công việc đã được thực hiện.
Sở dĩ như vậy là vì chúng ta được dựng
nên theo ảnh tượng của Đức Chúa Trời – và Đức Chúa Trời là Đấng ban cho, chớ không
phải là Đấng cất đi. Vì lẽ đó, thâm tâm của chúng ta muốn góp phần cho thế giới.
Phần sâu thẳm nhất của chúng ta lại không muốn chìa tay ra. Có ý thức hay không
có ý thức, chúng ta nắm lấy cơ hội để làm một cái gì đó và thành công.
Trong phần đọc Ngũ Kinh tuần này, Đức
Chúa Trời truyền cho Giôsuê phải mạnh mẽ và can đảm khi ông lãnh đạo con cái Israel
vào trong Đất Hứa. Bậc thánh hiền Do Thái dạy rằng nếu như Môise là người đưa
dân sự vào trong xứ Canaan, cuộc chinh phục gần như chẳng phải tốn sức. Sẽ không
cần phải "vững
lòng bền chí" vì kẻ thù của Israel sẽ sa ngã một cách siêu nhiên ngay lập
tức vì sự thánh thiện của Môi-se. Sẽ chẳng có chiến đấu, chẳng có phần việc nhọc
nhằn, và chẳng có nỗ lực nào là cần thiết cả.
Tương tự như vậy, cuộc "chinh phục" thế giới vật chất sẽ
chẳng tốn sức chi hết. Sứ mệnh của Israel là nhằm biến đổi đời sống trần tục thành
một trải nghiệm thuộc linh bằng cách sống theo Lời của Đức Chúa Trời và để truyền
bá sự sáng thiêng liêng này cho toàn thế gian. Cuộc chiến thuộc linh này sẽ được
hoàn thành gần như ngay lập tức với một nhà lãnh đạo thuộc linh giống như Môise
đang thi hành chức vụ.
Tuy nhiên, đây không phải là ý muốn của
Đức Chúa Trời. Trong sự khôn ngoan vô hạn của Ngài, Đức Chúa Trời biết rõ thà
là để cho dân Israel làm công việc khó khăn ở trước mặt họ. Con cái Israel cần
phải chiến đấu gian khổ khi chiếm lấy vùng đất của Israel và khiến nó trở thành
một nơi thánh khiết. Chỉn khi ấy họ mới thực sự đánh giá cao công việc đó và họ
cảm thấy sung sướng về những gì họ đã nhận lãnh được.
Chúng ta phải luôn luôn nhớ rằng công
việc của chúng ta là một điều tốt lành. Cho dù chúng ta cảm thấy thất vọng bởi
công việc chúng ta cần phải làm mỗi ngày để có thể đạt được cứu cánh, hoặc
chúng ta cảm thấy mình bị áp lực bởi các công việc đòi hỏi phải đạt được một mục
tiêu mà chúng ta cảm thấy mình được kêu gọi, chúng ta nên nắm lấy công việc của
mình và đừng bỏ chạy khỏi nó.
Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta một cơ
hội để góp phần vào thế giới của Ngài như là một món quà, không phải là một
gánh nặng. Cuối cùng, công việc của chúng ta là phần thưởng của chính chúng ta.
Chúng ta đang sống với niềm vui, tán thưởng, và sự thoả lòng nhiều hơn là chúng
ta chưa hề đưa ra một nỗ lực nào cả.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét