Thứ Tư, 2 tháng 9, 2015

NHIỀU HƠN CHÚNG TA ĐÁNG ĐƯỢC


Nhiều Hơn Chúng Ta Đáng Được
Cầu Chúa từ nơi cư-sở thánh của Ngài trên trời cao, đoái xem và ban phước cho dân Y-sơ-ra-ên của Ngài, cùng đất mà Ngài đã ban cho chúng tôi, tức là xứ đượm sữa và mật nầy, y như Ngài đã thề cùng tổ phụ chúng tôi — Phục truyền luật lệ ký 26:15

Bài toán số đơn giản sẽ cho chúng ta biết rằng nếu chúng ta có một số tiền nhất định, sau đó trích một phần từ số tiền đó, phần còn lại sẽ ít hơn so với những gì chúng ta khởi sự với. Nhưng mạng lịnh về việc dâng hoa quả đầu mùa cho thấy có một sự khác biệt. Khi chúng ta dâng phần tốt nhứt của mình cho Đức Chúa Trời, trong khi lúc đầu dường như là chúng ta có rất ít, trong một thời gian sau đó, chúng ta kết thúc với lượng nhiều hơn, thích ứng với sự chúc phước của Đức Chúa Trời.

Điều này giải thích câu Kinh thánh mà người đến thờ lạy được yêu cầu phải tuyên bố khi đem hoa quả đầu mùa đến dâng cho Chúa. Sau khi đọc một bài trích dẫn gợi nhớ tình trạng nô lệ của dân Do thái trong xứ Aicập, sự giải cứu diệu kỳ của Đức Chúa Trời, rồi sau đó bước vào Đất Hứa, người thờ lạy sẽ đọc lên lời cầu nguyện nầy: Cầu Chúa từ nơi cư-sở thánh của Ngài trên trời cao, đoái xem và ban phước cho dân Y-sơ-ra-ên của Ngài".

Người nào đưa ra lời công bố nầy đã chứng minh rằng con cái của Israel sẽ phục vụ Đức Chúa Trời trong một tư thế thật là logic - họ sẽ cho dâng hiến thứ sản phẩm rất khó kiếm được của họ; họ sẽ rút ra từ những sự tiếp trợ có cần nhất của họ; họ sẽ phục vụ Đức Chúa Trời trỗi hơn những giới hạn của logic. Vì vậy, khi những kẻ thờ phượng cầu xin Đức Chúa Trời đối xử với họ bằng sự tử tế, điều nầy hoàn toàn thích ứng - vượt ra ngoài văn tự của luật pháp, với sự thương xót và sự dư dật dành cho kẻ bất xứng.

Thật là thú vị khi thấy trong câu Kinh thánh, những người thờ lạy đã xin Đức Chúa Trời ngó xuống dân sự Ngài từ trên trời. Nói cách khác, những người thờ lạy không muốn Đức Chúa Trời quan sát quá kỹ các hành vi của họ. Như Vua David đã tuyên bố trong Thi thiên 130:3: "Hỡi Đức Giê-hô-va, nếu Ngài cố chấp sự gian ác. Thì, Chúa ôi! ai sẽ còn sống?" Thực vậy, nếu Đức Chúa Trời tính toán thật cặn kẽ, không một ai trong chúng ta sẽ được xứng đáng với nguồn ơn phước dư dật của Ngài.

Tuy nhiên, những người đến thờ lạy đã vượt quá sự tính toán của chính mình và đã cho qua những gì họ có chống lại mọi logic. Họ đã quan sát từ đàng xa rồi quyết định rằng trong khi các con số sẽ chẳng có ý nghĩa gì trên giấy tờ, Đức Chúa Trời sẽ quan tâm đến chỗ tính toán lần sau cùng và mọi sự sẽ là OK. Tương tự vậy, chúng ta cầu xin Đức Chúa Trời chúc phước cho chúng ta từ đàng xa – đừng nhìn vào tội lỗi của chúng ta, nhưng nhìn vào sự tốt lành cả thể của chúng ta – rồi chúc phước cho chúng ta cách dư dật, trỗi hơn những gì chúng ta đáng được


Chúng ta có thể lấy sứ điệp nầy hôm nay như là một sự khích lệ để phục vụ Đức Chúa Trời trỗi hơn các giới hạn của logic. Khi Đức Chúa Trời đưa dân Do thái ra khỏi Ai Cập, sự việc xảy ra nhanh đến nỗi bột làm bánh của họ không có đủ thì giờ để dậy lên. Tại đó, Đức Chúa Trời đã dạy cho chúng ta biết rằng Ngài muốn có một mối quan hệ vượt thời gian. Ở đây, Ngài dạy cho chúng ta biết rằng sự thờ lạy của chúng ta phải vượt ra ngoài mọi giới hạn của logic thuần túy. Khi Đức Chúa Trời tra đặt cái gì trong tấm lòng của chúng ta, chúng ta cần phải phục vụ Ngài với mọi sự chúng ta có. Đổi lại, Đức Chúa Trời sẽ chúc phước cho chúng ta trên và trỗi hơn những gì chúng ta từng suy tưởng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét