Trở Lại Một Lần Nữa
“Các ngươi khá lấy lời nói trở lại cùng Đức Giê-hô-va. Khá thưa
cùng Ngài rằng: Xin cất mọi sự gian ác đi, và nhậm sự tốt lành, vậy chúng tôi
sẽ dâng lời ngợi khen ở môi chúng tôi thay vì con bò đực” — Ôsê 14:2
Ngày mai, ngày Sa-bát
có cái tên rất là đặc biệt thích ứng với cách đặt tên của nó giữa những ngày lễ
Rosh Hashanah và Yom Kippur. Thật là thích hợp, ngày Sa-bát này được gọi là ngày
Shabbat Shuva,
có nghĩa là "ngày Sa-bát của sự
trở lại", vang vọng câu đầu tiên của Kinh thánh đọc
trong tuần này: “Các
ngươi khá lấy lời nói trở lại cùng Đức Giê-hô-va”.
Nhưng, hãy chờ đấy –
há chúng ta không có mặt ở đây
trước đó sao? Năm ngoái chúng ta há không xưng ra những tội lỗi với Đức Chúa Trời
rồi quyết tâm không lặp lại chúng sao? Tuy nhiên, chúng ta đang đứng ở đây và
chúng ta phải ăn năn đối với cùng những tội lỗi ấy một lần nữa! Đâu là mục đích
chứ? Há chúng ta và Đức Chúa Trời đều không biết rằng chúng ta buộc phải vấp
ngã và sa ngã một lần nữa trong năm nay sao?
Một câu chuyện tường
thuật lại về một học giả Ngũ Kinh rất trẻ, là người lệch lạc ra khỏi con đường vâng phục và đức
tin. Vị Rabi của người nầy đến thăm, cố gắng thuyết phục anh ta ăn năn và trở lại.
Chàng trai có vẻ buồn buồn, nhìn thẳng vào mắt của thầy mình rồi nói: "Bộ Thầy nghĩ rằng con không cố gắng để trở lại sao? Có
phải Thầy nghĩ rằng con chẳng hối hận sao? Há con không hề xem xét việc quay trở
lại chăng? Con đã ăn năn nhiều rồi, song chì là vô ích thôi; Con luôn luôn trở đến
với những lối tội lỗi cũ. Con đã lệch lạc, dường như là quá
xa đối với đạo rồi. Đối với con, không còn có hy vọng nữa".
Vị rabi Do Thái nói
với chàng trai ấy: "Chúng ta thưa trong lời cầu nguyện Yom Kippur, 'vì
Ngài, hỡi Đức Chúa Trời, Đấng Salchan, Đấng Tha Tội cho Israel'. Vì sao chúng con
đề cập đến Đức Chúa Trời là Đấng Salchan, thay vì thuật ngữ quen thuộc là
Soleiach? Bởi vì Đấng Soleiach là Đấng tha thứ cho một lần, còn Đấng Salchan là
Đấng thường xuyên tha thứ". Vị rabi Do Thái tiếp tục
giải thích rằng Đức Chúa Trời không hề mệt mỏi trong việc tha thứ cho chúng ta
- và vì vậy chúng ta sẽ không bao giờ mệt mỏi khi ăn năn, dầu khi chúng ta đã lặp
đi lặp lại nó nhiều lần.
Trong Kinh thánh Hêbơrơ,
câu đầu tiên trong phần đọc của chúng ta sát nghĩa thì chép như vầy: "…trở về cho tới
chừng Đức Giêhôva". Dựa vào cách chép lạ lùng nầy, bậc
thánh hiền Do Thái dạy rằng một người không bao giờ đi suốt con đường với "với Chúa".
Chúng ta không bao giờ đạt tới
sự trọn lành đâu; thay vì thế, chúng ta hãy trở lại y như chúng ta đã
đi thật xa, rồi sau đó lặp lại tiến trình này một lần nữa.
Bao lâu chúng ta
nghĩ về sự ăn năn như một trải nghiệm, thật là dễ dàng từ bỏ và thôi không cố gắng
khi chúng ta biết rằng chúng ta bị buộc
phải rối reng thêm lên một lần nữa. Tuy nhiên, khi chúng ta công nhận rằng ăn năn
là một trải nghiệm sinh động, lên xuống giống như nước biển vậy, chúng ta có thể
cảm thấy tự tin để trở lại với Đức Chúa Trời của chúng ta nhiều lần hơn. Mỗi lần
chúng ta đến gần với Đức Chúa Trời, và đến cuối cùng, đời sống của chúng ta được
đánh giá không phải bằng cách chúng ta tới gần cở nào, mà bằng cách trở về từ
bao xa kia.
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét