CHọn Nhìn Tới Đàng Trước
“Ngày
nay, ta bắt trời và đất làm chứng cho các ngươi rằng ta đã đặt trước mặt ngươi
sự sống và sự chết, sự phước lành và sự rủa sả. Vậy, hãy chọn sự sống, hầu cho
ngươi và dòng dõi ngươi được sống” — Phục
truyền luật lệ ký 30:19
Ezra Frech là một cậu bé 10
tuổi rất lạ lùng, nó đã truyền cảm hứng cho cả lớp trẻ và già trên toàn thế giới.
Ezra chào đời với một tình trạng hiếm có, căn bệnh nầy khiến cho nó có chân
trái bị cong oằn lại, với duy nhứt một ngón tay trên bàn tay trái. Khi lên 3 tuổi,
các bác sĩ đã quyết định cắt bỏ cái chân thấp hơn để nó có thể mang một chân giả
rồi ráp ngón chân cái vào bàn tay trái.
Tuy nhiên, bất chấp những khuyết tật, Ezra đã
phát triển để trở thành một vận động viên chuyên nghiệp trong các bộ môn thể
thao, thi đua và đập bóng với những đứa trẻ ra đời không có khuyết tật nào cả. Mặc
dù vậy, cái điều thực sự làm cho Ezra ra đặc biệt, là thái độ tích cực của nó. Nó
nói: "Con có thể tập trung vào điều chi con không
có hoặc con có thể tập trung vào những gì con có. Con chọn tập trung vào những
gì con đang có".
Phân đoạn Ngũ Kinh tuần này luôn luôn được đọc
trong vòng 1 đến 2 tuần dịp lễ Rosh Hashanah, năm mới của người Do
Thái. Phân đoạn bắt đầu: "Hết
thảy các ngươi, nào trưởng tộc, các chi phái, nào các trưởng lão, nào các quan
cai, nào mọi người nam của Y-sơ-ra-ên… ngày nay hãy đến chầu trước mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi" (Phục truyền luật lệ ký 29:10-11). Điều
nầy được
xem là hình bóng ngày lễ hầu đến khi tất cả người Do Thái sẽ đứng trước mặt Đức
Chúa Trời trong nhà hội. Toàn bộ phần đọc được xem là phức tạp kết nối với các
ý nghĩa của Những Kỳ Lễ Thánh.
Sau đó, chúng ta đọc trong phân đoạn: "ta đã đặt trước mặt ngươi sự sống và sự chết,
sự phước lành và sự rủa sả. Vậy, hãy chọn sự sống…”.
Vào ngày lễ Rosh Hashanah, theo phong tục thì
phải thổi shofar, 100 lần tiếng kèn
làm bằng sừng cừu theo nghi thức. Có hai lý do cho số lượng tiếng kèn thổi đã được
ghi rõ trong kinh Talmud. Lý do thứ nhứt là kết nối với những tiếng kêu khóc của
mẹ Sisêra (Các Quan Xét 5) theo truyền
khẫu thì bà đã kêu gào cả 100 lần khi nghe tin con trai bà, kẻ thù của Israel, đã
bị giết chết trong trận chiến. Có ý kiến khác cho rằng một người phụ nữ khi sinh
con kêu gào những 100 lần. Tiềng kèn shofar được dự trù gợi nhớ
tiếng kêu gào ấy. Tuy nhiên, một là nó tiêu biểu cho tiếng
kêu la chết chóc hoặc tiếng kêu la dẫn đến sự ra đời.
Tương tự như vậy, khi chúng ta bắt đầu năm mới,
chúng ta phải quyết định phải đưa ra sứ điệp nào. Chúng ta sẽ kêu khóc cho tất
cả những người đã "quá cố" trong năm qua? Chúng
ta sẽ than vãn những gì chúng ta không có và những gì không xảy ra chăng? Hoặc
chúng ta sẽ kêu la với dự đoán về những việc mới mẻ mà cuộc sống có thể mang tới
trong năm mới? Chúng ta có thể chọn sống trong bóng sự chết hoặc sống trong ánh
sáng của sự sống. Như câu Kinh thánh khuyên nài chúng ta, chúng ta hãy chọn sự
sống.
Đã đến lúc phải gạt qua một
bên những
gì đang trì kéo chúng ta và bỏ đi những thứ mà chúng ta không thể thay đổi.
Thay vào đó, chúng ta hãy chọn ôm chầm lấy các
ơn phước và
những trách nhiệm mới mà năm mới sẽ mang lại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét