Thứ Ba, 29 tháng 9, 2015

ÍT CÓ THỂ TRỞ THÀNH NHIỀU


Ít Có Thể Trở Thành Nhiều
Ngươi hãy giữ lễ mùa gặt về lúc cuối năm, khi các ngươi đã hái hoa quả của công lao mình ngoài đồng rồi — Xuất Êdíptô ký 23:16

Đối với một người điều hành một cửa hàng giày bán lẻ trực tuyến khổng lồ, Tony Hsieh sở hữu tương đối chỉ có mấy đôi giày mà thôi. CEO của công ty Zappos, giá trị ròng là gần 1 tỉ USD, chỉ sở hữu có bốn đôi giày mà thôi. Thậm chí hấp dẫn hơn, ấy là nhà triệu phú tự lập này chọn sống trong một căn nhà di động nhỏ. Ông cũng quyết định đóng góp 350.000.000 USD cho một dự án khôi phục trung tâm thành phố Las Vegas. Khi người ta hỏi tại sao ông sống một lối sống giản dị đáng ngạc nhiên như thế đối với sự giàu có của mình, người được 41 tuổi kia đáp: "Tôi đoán tôi xem trọng kinh nghiệm hơn là các thứ đồ đạt".

Thi sĩ người Ái nhĩ lan, George Moore, từng nói: "Một người đi khắp thế giới để tìm kiếm những gì mình có cần rồi trở về quê hương thì tìm gặp nó". Trong xã hội của chúng ta, là xã hội quá tập trung vào việc tìm kiếm những điều mới nhất và lớn lao nhất mà chúng ta "tuyệt đối" có cần, hầu hết chúng ta vẫn chưa tìm thấy được điều gì thực sự làm cho chúng ta được thoả lòng cả.

Niềm vui thật không thể tìm gặp trong 100 đôi giày hay sở hữu các điện thoại thông minh mới nhất. Trong khi những điều này có thể nâng cao đời sống của chúng ta và làm cho chúng ta hạnh phúc trong một khoảnh khắc nào đó, sự thoả lòng lâu dài chỉ đến từ những thứ mà tiền bạc không thể mua được. Thực vậy, có quá nhiều thứ ngăn trở chúng ta đối với chính những điều có thể mang lại sự vui mừng cho chúng ta.

Sứ điệp nầy là sứ điệp chúng ta phải tái viếng lại mỗi năm vào ngày lễ Sukkot, Lễ Lều Tạm. Chúng ta rời khỏi ngôi nhà rộng rãi của mình và 99% sự thoả lòng trong đó. Thay vào đó, chúng ta đến sống trong túp lều nhỏ, sơ sài cho cả một tuần. Một cái lều tiêu biểu, hoặc sukkah tiếng Hybálai, chỉ chứa một cái bàn và mấy cái ghế cho ban ngày, và ban đêm, chỉ cần tấm nệm lò xo để nằm ngủ. Chúng ta có thực sự cần nhiều hơn thế không?

Không phải là một sự tình cờ mà ngày lễ này lại rơi đúng vào thời điểm sau khi thu hoạch mùa màng xong, như đã được quy định trong Kinh Thánh. Tại sao chứ? Bởi vì khi chúng ta đang thu thập thứ "vật chất" của chúng ta, hay ít nhất là các phương tiện để có được thêm nhiều thứ khác nữa, đó là thời điểm chính xác chúng ta cần phải nhớ lại chúng ta thực sự cần cái gì và phải thêm thứ gì vào đời sống của chúng ta.

Sukkot kêu gọi chúng ta phải xem xét ít thực sự là nhiều khi nhắm đến việc thưởng thức cuộc sống. Chỉ với những thứ cơ bản nơi không gian sống của chúng ta trong cả một tuần, chúng ta làm ít hơn việc chia sẻ bữa ăn với bạn bè, nghiên cứu Lời của Đức Chúa Trời, và dành nhiều thời gian với Đức Chúa Trời – một là dưới sao trời, chỉ thấy được khi ngụ trong sukkah, hoặc bằng cách rời khỏi căn phòng tiện nghi của mình để chúng ta có thể trải nghiệm thế giới rộng lớn mà Đức Chúa Trời đã dựng nên cho chúng ta.

Năm nay vào ngày lễ Sukkot, tôi mời hết thảy chúng ta phải đánh giá lại các nhu cần thật sự của mình rồi loại bỏ tất cả các "thứ" khác không phục vụ chúng. Trong một tuần lễ, chúng ta hãy gạt qua một bên những khát vọng vật chất của mình để ưu ái cho những thứ mà tiền bạc không thể mua được.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét