Bức Tranh Chưa Hoàn Chỉnh
“Công việc của Hòn Đá là trọn vẹn; Vì các đường lối Ngài là công
bình. Ấy là Đức Chúa Trời thành tín và vô tội; Ngài là công bình và chánh trực” — Phục
truyền luật lệ ký 32:4
Ngay cả những người tin rằng Đức Chúa
Trời đã dựng nên thế gian đôi khi gặp rắc rối khi tin rằng Đức Chúa Trời có
liên quan mật thiết trong từng chi tiết của thế giới ngày nay. Có phải Đức Chúa
Trời thực sự tham gia vào mọi chuyện không – từ các món chúng ta dùng trong bữa
điểm tâm, đến mạng giao thông trên đường đến sở làm, đến những người mà chúng
ta bất ngờ gặp gỡ, đến thời điểm chúng ta về nhà lúc ban đêm? Và, làm sao mà một
Đức Chúa Trời tốt lành lại có thể tham gia vào một thế giới trông tồi tệ như thế
chứ?
Trong phần Kinh thánh tuần nầy chúng ta
đọc: "Ngài
là Vầng Đá, công việc của Ngài là trọn vẹn, vì các đường lối Ngài là công bình.
. . ". Đây không phải là sự dạy dỗ nhiều lần khi mọi thứ trong cuộc sống
đang diễn ra suông sẻ đâu; các rabi giải thích rằng sự dạy này có ý nói đặc biệt
cho những khi cuộc sống đang khó khăn và không có ai xuất hiện để ở vào vị trí
lãnh đạo chỉ đạo thế giới này.
Họ giải thích với thí dụ sau đây: Lần kia,
một doanh nhân người Do Thái, là người trong quá trình đi lại của mình, đã dành
cả ngày Sa-bát ở một cộng đồng khác. Ông rất bối rối khi nhìn thấy mâu thuẫn với
phương thức chuẩn trong khi thực hiện mọi việc, trong nhà hội này tất cả các
thành viên nổi bật nhất ngồi ở phía sau trong khi hạng người nghèo khổ và ăn
xin lại ngồi ở phía trước.
Sau buổi thờ phượng này, ông hỏi rabi Do
Thái tại sao ông đối xử với hạng người có uy tín nhất với niềm vinh dự nhỏ nhất.
Vị rabi giải thích: "Ông bối rối bởi
vì ông là người duy nhất ở đây cho một ngày Sa-bát. Nếu ông ở đây mỗi tuần, ông
sẽ thấy rằng trong nhà hội của chúng tôi, chúng tôi xoay ghế mỗi tuần hầu cho mọi
người đều có cơ hội để được ngồi ở phía trước".
Cũng một thể ấy, theo truyền thống Do
Thái, chúng ta sống duy nhứt trong thế giới này cho sự ngang bằng của một ngày
cuối tuần. Ngược lại, Đức Chúa Trời đã tồn tại vì một cõi đời đời. Làm thế nào
chúng ta có thể hiểu được đầy đủ bức tranh khi chúng ta chỉ sống ở đây 70, 80,
hoặc 90 năm của những năm ấy? Trông nó giống như nhìn vào một bức tranh ráp
hình chưa hoàn toàn kết thúc vậy.
Quí bạn ơi, khi cuộc sống có vẻ khó hiểu
đối với chúng ta, giống như Đức Chúa Trời đã quên phứt cái thế giới của chúng
ta, chúng ta hãy nhớ rằng chúng ta đang nhìn vào một bức tranh ráp hình chưa
hoàn chỉnh. Còn có nhiều mảnh để được ráp vào, và chỉn khi mảnh cuối cùng ở
đúng vị trí thì bức tranh mới hoàn chỉnh. Khi ấy, nó sẽ rất rõ ràng với chúng
ta vì "tác phẩm của Ngài là hoàn hảo". Còn bây giờ, phần thách
thức của chúng ta là phải tin rằng đây là sự thật
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét