Đức
Chúa Trời Yêu Thương Con Cái Ngài
“lằm bằm
trong trại mình mà rằng: Ấy bởi Đức Giê-hô-va ghét chúng ta, nên khiến chúng ta
ra xứ Ê-díp-tô, đặng phó chúng ta vào tay dân A-mô-rít, để tiêu diệt đi” — Phục
truyền luật lệ ký 1:27
Giống như Môise tiếp tục bước xuống làn ký ức
trong phần đọc Kinh thánh tuần nầy, ông nhớ lại thể nào dân Do thái đã nói: “Ấy bởi Đức Giê-hô-va ghét chúng ta, nên khiến chúng ta ra xứ
Ê-díp-tô, đặng phó chúng ta vào tay dân A-mô-rít, để tiêu diệt đi”.
Làm sao mà con cái Israel lại nghĩ rằng Đức
Chúa Trời ghét họ cho được chứ? Đức Chúa Trời đã làm ra 10 trận dịch lạ lùng vì
ích cho họ kia mà. Ngài đã giải phóng họ ra khỏi nhiều thế kỷ làm nô lệ trong
xứ Aicập với nhiều phép lạ bao gồm cả việc phân Biển Đỏ ra làm hai. Hơn nữa, Đức
Chúa Trời đã tiếp trợ mana đến từ trời cho họ để ăn và nước chảy ra từ một vầng
đá để uống. Ngài tiếp trợ đám mây vinh hiển để dẫn dắt họ lúc ban ngày, và trụ
lửa lúc ban đêm, là thứ cung ứng sự dẫn dắt và soi sáng cho. Môise nói
trong câu 31: “Giê-hô-va
Đức Chúa Trời ngươi đã bồng ngươi như một người bồng con trai mình”.
Bất cứ một nhà quan sát khách quan nào cũng
chỉ có thể kết luận rằng Đức Chúa Trời yêu thương dân Israel rất sâu sắc. Làm
sao họ có thể suy nghĩ khác đi được chứ?
Các rabi giải thích với một thí dụ. Hãy tưởng
tượng rằng người kia đang lái xe qua trận mưa giông rất kinh khủng khi bị bể
bánh xe. Ông ta đã qua phía bên kia đường để thay vỏ xe chỉ khám phá ra rằng
mình đã quên con đội trong xe lần sau cùng ông ta đã sử dụng nó. Ông ta rất
giận đối với bản thân mình. Sao mình lại vô trách nhiệm như thế được chứ? Giờ
đây, ông ta phải đi bộ nhiều dặm đường đến trang trại gần nhất để mượn con đội.
Khi ông ta bước đi, trí tưởng tượng của ông
ta ra hoang dại. Có thể nhà nông kia lại chẳng có con đội. Có thể ông ta có một
cái, song không chịu cho mượn vì ông ta nghĩ rằng nó sẽ bị mất đi. Người kia
hay được rằng các nhà nông đều không thích dân thành phố. Vì vậy, người ấy kết
luận rằng có lẽ nhà nông ghét mình rồi không cho mượn con đội chi hết. Đến đây,
ông ta đã đi được nhiều dặm đường, và nhà nông thô lỗ có lẽ sẽ để cho ông ta ra
về tay không.
Khi người nầy sau cùng đến tại nhà của nông
gia kia, nhà nông ấy ra mở cửa, người nầy nổi xung lên. Ông ta đấm nơi mũi nhà
nông vô tội kia rồi két lên: “Ông có thể giữ lấy con đội tệ lậu của ông!”
Sứ điệp cho chúng ta, ấy là nếu chúng ta nghĩ
rằng Đức Chúa Trời ghét chúng ta, thì chẳng có việc gì phải làm với Đức Chúa
Trời cả và mọi sự đều phải làm với bản thân mình. Nếu chúng ta nghĩ Đức Chúa
Trời ghét chúng ta, có lẽ có việc gì đó nơi chúng ta mà chúng ta không thích và
cần phải thay đổi. Đức Chúa Trời luôn luôn đã và sẽ luôn luôn yêu thương chúng
ta. Như có nói trong Giêrêmi 31:3: “Phải,
ta đã lấy sự yêu thương đời đời mà yêu ngươi”. Bất luận mọi việc có ra thể
nào đi nữa, Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta nhiều lắm. Không thể có một phương
thức nào khác đâu! Hãy đắm mình trong tình yêu của Đức Chúa Trời và hãy tin
tưởng vào một tương lai tốt lành.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét