Thứ Sáu, 10 tháng 7, 2015

HÃY NHỚ MÌNH RA TỪ ĐÂU


Hãy Nhớ Mình Ra Từ Đâu
“Từ đó, Ê-li đi, gặp Ê-li-sê, con trai của Sa-phát đang cày có mười hai đôi bò trước mặt mình, chính người cầm đôi thứ mười hai. Ê-li đi ngang qua người, ném áo choàng mình trên người” — I Các Vua 19:19

Manny Pacquiao là tay quyền anh chuyên nghiệp vô địch thế giới người Phi luật Tân. Ở tuổi 32, ông được bầu vào Quốc Hội Phi luật Tân; ông cũng tham gia vào việc diễn xuất, ca hát, và chơi bóng rỗ. Bởi từng ấy chuyện, Manny là một người sống rất thành công. Nhưng việc xảy ra sau khi ông so găng với Floyd Mayweather, trong đó Manny bị thua, từng ấy thôi kể lại câu chuyện có thực về ông là ai.

Sau lần lên đài nầy, Mayweather tiếp tục kỷ niệm chiến thắng của mình, đã chi $1,2 triệu đôla chỉ riêng cho chiến dịch nầy. Mặt khác, Manny đã tiến hành kế hoạch của ông, đã hoàn tất trước khi trận đấu diễn ra. Thắng hay thua, Manny đã hướng thẳng đến với St. Jude’s Ranch for Children, một chương trình hỗ trợ về nơi ở cho lứa tuổi thanh niên vô gia cư, giống như ông đã làm mỗi lần ông so găng tại Las Vegas.

Manny giải thích như thế ở phần bắt đầu sự nghiệp của ông, một người bạn tốt đã khuyên ông: “Manny ơi, ông đừng quên mình ra từ đâu đấy nhé. Nếu ông quên điều đó, dù có thắng bao nhiêu trận thì cũng chẳng ăn nhằm gì hết đâu. Nếu ông không biết mình ra từ đâu, ông thua hết mọi thứ đấy”.

Bạn thấy đó, Manny lớn lên nghèo khó đến nỗi ông phải nghỉ học để giúp lo cho gia đình. Đến 16 tuổi, ông phải đánh đấm để lo liệu cho cuộc sống của mình. Xuyên suốt từng trải ấy, Manny không hề quên mình đã ra từ đâu, và đấy là lý do tại sao ông cứ tiếp tục đem những hộp quà và đồ chơi cho trẻ em nghèo ở hội St. Jude bất cứ khi nào có cơ hội.

Có bao giờ bạn tự hỏi câu nói “chuyền cái áo choàng” ra từ đâu không? Trong phần đọc Kinh thánh tuần nầy, vị tiên tri lỗi lạc được dặn dò phải chọn Êlisê làm môn đồ của ông để gánh vác di sản của ông. Vì vậy, ông ra ngoài đồng ruộng của gia đình Êlisê, Êlisê đang giám sát các nhân công ở đó. Khi ấy, Êli chuyền chiếc áo choàng cho Êlisê, với tính cách làm biểu tượng, khoác lên người Êlisê, và Êlisê hiểu rõ mình đã được chọn làm người kế tục cho Êli.

Đây là một thành quả không giống như bao thành quả khác. Đúng là một vinh dự! Đúng là một đặc ân! Tuy nhiên, Êlisê không đi theo vị tư vấn của mình liền đâu. Thay vì thế, ông đã xin phép được về chào từ biệt bố mẹ mình. Thế rồi, ông bèn giết đôi bò thết đãi các nhân công của mình một đại tiệc. Tại sao Kinh thánh cung ứng mọi chi tiết như thế nầy cho chúng ta? Để dạy chúng ta rằng Êlisê đã không quên mình đã ra từ đâu. Ông có thái độ biết ơn đối với dân sự và chỗ mà ông đã xuất thân. Và chúng ta cũng phải một thể ấy.

Trong trường hợp chúng ta đã trải qua nhiều nỗi khó khăn trong đời hoặc đã sống trong sự an nhàn, chúng ta không thể quên những kẻ kém may mắn hơn chúng ta. Nếu chúng ta đã có một thời nhọc nhằn, chúng ta hãy nhớ thời ấy đã như thế nào và hãy giúp đỡ cho người khác đang có cần. Nếu chúng ta đã có một thời nhàn hạ, chúng ta hãy tỏ lòng biết ơn vì mình đã được phước và hãy trở thành một nguồn phước cho những kẻ kém may mắn hơn.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét