Thứ Năm, 30 tháng 7, 2015

LÀ CON NGƯỜI, ĐƯỢC THÔI



Là Con Người, Được Thôi
Nầy là luật pháp mà Môi-se đặt trước mặt dân Y-sơ-ra-ên — Phục truyền luật lệ ký 4:44

Câu chuyện thuật lại về một rabi sống ở sườn phía Đông Manhattan vào thập niên 1900. Cho phép tôi nhắc cho bạn nhớ rằng người Do thái sống ở thành phố Nữu Ước vào thời điểm gồm những dân nhập cư nghèo khổ, phần nhiều trong số họ đã lìa bỏ nhà cửa của mình để trốn tránh sự bắt bớ ở châu Âu. Dù sao đi nữa thì có một hoạt động của thành phố mà vị rabi đến dự và một vị tu sĩ bài Do thái cũng có mặt nữa. Tôn giáo và hệ phái của vị tu sĩ nầy không quan trọng cho mục đích của chúng ta. Người chơn thật của Đức Chúa Trời không thù ghét hoặc xem thường người khác vì bất kỳ lý do nào.

Vị tu sĩ không phí thì giờ trong việc nói xấu về người Do thái. Ông ta hướng về vị rabi rồi nói: “Tôi có một chiêm bao tối qua, thấy rằng tôi có mặt trên thiên đàng của người Do thái”. Vị rabi nầy tò mò hỏi: “Thiên đàng của người Do thái ra sao vậy ông?” Vị tu sĩ đáp: “Các đường phố thì đầy dẫy với trẻ con bẩn thỉu đang chơi với bùn dơ. Mấy người đàn bà đang trả giá với kẻ bán cá dạo và mấy tên ăn mày tìm cách ngăn chặn, xin bố thí. Nhiều sợi dây phơi đồ cắm dài theo đường phố, gây ướt át và thêm vào mớ hỗn độn bên dưới. Và tất nhiên, các vị rabi đang chạy lòng vòng với quyển kinh Talmud khổ lớn dưới nách họ”.

Vị rabi suy nghĩ trong một phút rồi nói: “Cũng hay lắm khi tối qua tôi mơ thấy thiên đàng của ông”. Vị tu sĩ kia bèn hỏi: “Thiên đàng của tôi thì sao nào?” Vị rabi đáp: “Rực rỡ lắm đó. Các đường phố chiếu sáng, nhà cửa xinh xắn sắp xếp theo cách đối xứng trọn vẹn, mỗi ngôi nhà đều có vườn nhỏ, có nhiều loài hoa xinh đẹp và thảm cỏ được cắt tỉa hoàn hảo”. Vị tu sĩ trầm trồ: “Và hãy nói cho tôi biết về dân sự ở đó đi!” Vị rabi mĩm cười đáp: “Con người hả? Không có người nào ở đó hết!”

Sứ điệp của câu chuyện, ấy là trong một thế giới trọn vẹn không thể có một người nào hết, vì con người thiếu sót chính là bản chất của họ. Nếu Đức Chúa Trời muốn sự trọn lành, Ngài có thể dựng nên chúng ta hết thảy đều là thiên sứ. Nhưng Đức Chúa Trời muốn con người, những sự bất toàn và mọi sự, và Ngài ban cho chúng ta Kinh thánh để chúng ta cải thiện bản thân mình và tấn tới gần gũi với Ngài.

Lẽ đạo nầy vang dội trong phần đọc Kinh thánh của chúng ta. Giống như sau khi Môise đã nói tới các thành ẩn náu dành cho những kẻ tình cờ giết chết người khác, Kinh thánh chép: Nầy là luật pháp mà Môi-se đặt trước mặt dân Y-sơ-ra-ên”. Bậc thánh hiền Do thái lưu ý rằng sự gần gũi của câu nầy đối với luật lệ tình cờ giết người ám chỉ đến sự thực Đức Chúa Trời đã ban kinh Torah cho dân sự bất toàn – và Ngài đã làm thế vì có chủ đích.


Tôi muốn khuyên hết thảy chúng ta đừng bao giờ cảm thấy thua kém bởi sự bất toàn của mình. Thực vậy, cái điều cho thấy chúng ta là con người cũng là thứ ban cho chúng ta khả năng có mối quan hệ với Đức Chúa Trời. Cuộc sống không phải là trọn vẹn và chúng ta cũng thế – thay vì thế chúng ta là con cái kỳ diệu của Đức Chúa Trời đang trở nên chỗ tốt nhứt mà chúng ta sẽ trở thành.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét