Hãy Khả Quan Hơn, Đừng
Cay Đắng
“Kế đến đất Ma-ra, nhưng
vì nước tại đó đắng, uống chẳng được, nên chi chỗ nầy gọi là Ma-ra” —
Xuất Êdíptô ký 15:23
Có phải bạn từng để ý thấy một số người mạnh
mẽ, hạnh phúc nhất mà bạn quen biết, họ đã nếm trải một số thách thức đầy trăn
trở nhất trong cuộc sống không? Đồng thời, một số người đáng buồn nhất là hạng
người đã dẫn đầu một lối sống nhàn hạ thoải mái. Sở dĩ như thế là vì cuộc sống
không phải là những gì xảy ra cho chúng ta. Ấy chẳng phải là những gì chúng ta đã
làm hoặc điều chi đã được làm ra cho chúng ta; mà là chỗ chúng ta là ai khi mọi
sự đã được nói đến và đã được làm ra.
Trong phần đọc Kinh thánh tuần nầy, chúng ta đọc
thấy bối cảnh cao trào khi dân Do thái đi ngang qua biển đã chia ra làm hai trong
khi biển dồn lại ở sau lưng họ phủ lấy toàn bộ quân đội Aicập. Chúng ta đọc Bài
Ca Đắc Thắng Trên Biển và học biết thể nào Miriam đã lãnh đạo phụ nữ trong việc
nhảy múa và ca hát. Đúng là khoảnh khắc đầy ngập sự mừng vui! Đúng là giây phút
khó tin trong lịch sử!
Nhưng có phải bạn biết rõ điều chi đã xảy ra
kế đó không?
Ngay sau các phép lạ, ca hát và nhảy múa, họ
đã vào trong sa mạc – và cuộc sống không còn vui vẻ nữa. Trong ba ngày, chẳng
có miếng nước nào hết và dân sự đã cực kỳ khát. Thế rồi: “họ
đến đất Mara, nhưng vì nước đó đắng, uống chẳng được”. Bậc thánh hiền người
Do thái bình luận rằng ấy chẳng phải nước bị đắng đâu, mà chính dân
sự
mới là cay đắng. Rồi vì họ cắn đắng, họ đã kinh nghiệm nước thật là đắng đó.
Làm sao số dân nầy lại cay đắng như thế chứ? Họ
mới vừa nhìn thấy các phép lạ sờ sờ kia mà! Nhưng ba ngày đường khó khăn kia – trên
các gót chân của tình trạng nô lệ – và họ mau bị cắn đắng về tình trạng của họ.
Điều nầy nhắc cho tôi nhớ tới Naômi, từ sách Rutơ.
Naômi là một phụ nữ giàu có và nổi tiếng. Nhưng sau khi trở về từ xứ Mô-áp,
chồng con, tài vật đều mất hết, bà nói với những người nữ: “Chớ gọi tôi là Na-ô-mi, hãy gọi là Ma-ra, vì Đấng Toàn năng đã
đãi tôi cách cay đắng lắm” (Rutơ
1:20). Naômi có nghĩa là “vui vẻ”; Mara có nghĩa là “cay
đắng”. Naômi
có thể đỗ thừa cho ai sau mọi sự mà bà đã nếm trải? Nhưng tôi ao ước chúng ta có
thể thì thầm vào tai của bà thể nào câu chuyện đã kết thúc – thể nào bà đã trở
thành bà cố của Vua David! Có thể khi ấy bà đã không chọn trở thành Mara đâu.
Bạn biết đấy, tên Miriam cũng xuất phát từ
chữ mara. Tên ấy phù hợp với Miriam, là người đã
ra đời vào thời điểm nô lệ nghiệt ngã. Quả thực cuộc sống của bà rất là cay
đắng. Song Miriam đã chọn trở thành mora, có nghĩa là “giáo
sư” theo
tiếng Hybálai. Miriam không để cho các hoàn cảnh của cuộc sống khiến cho bà
phải cay đắng; bà đã trở nên một cấp lãnh đạo và là hướng dẫn viên tốt hơn cho
dân tộc của mình.
Quí bạn ơi, giống như dân Do thái, chúng ta cũng
đã nhìn thấy Đức Chúa Trời làm ra nhiều việc lạ lùng trong đời sống của chúng
ta. Thực vậy, hết thảy chúng ta đều kinh nghiệm những thời khắc đầy đau khổ và
thách thức dọc theo linh trình. Nhưng đừng bao giờ để cho bất cứ việc gì khiến
cho bạn phải cay đắng. Thay vì thế, hãy cứ vui vẻ luôn – hoặc tốt hơn, hãy tiếp
thu từ các kinh nghiệm của bạn rồi trở thành một người khả quan hơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét