Hãy Nghỉ Ngơi
Đi — Giêhôva là Đức Chúa Trời
“Vậy, ngày nay hãy biết và
ghi tạc trong lòng ngươi rằng Giê-hô-va, ấy là Đức Chúa Trời trên trời cao kia
và dưới đất thấp nầy: chẳng có ai khác” — Phục truyền luật lệ ký 4:39
Tôi từng đọc thấy câu sau đây: “Hãy
thoải mái đi. Chẳng thấy gì dưới sự kiểm soát”. Tất nhiên, người ta mong
đọc như sau: “Hãy thư giản đi. Mọi
sự đang ở dưới sự kiểm soát”, và đấy là điều mà nhiều người trong vòng chúng
ta hy vọng trong chính đời sống của chúng ta – nắm bắt mọi sự ở dưới sự kiểm
soát. Nhưng như lời phát biểu ban đầu kia khẳng định, rằng thời điểm ấy sẽ
không bao giờ xảy đến. Thực vậy, chúng ta không kiểm soát được điều chi cả — thậm
chí những việc mà chúng ta tưởng chúng ta đang kiểm soát!
Trong phần đọc Kinh thánh của chúng ta tuần
nầy, Môise đã thốt ra lời lẽ quan trọng nầy: “Vậy,
ngày nay hãy biết và ghi tạc trong lòng ngươi rằng Giê-hô-va, ấy là Đức Chúa Trời
trên trời cao kia và dưới đất thấp nầy: chẳng có ai khác”. Tại
sao Môise dám
nói cả hai cụm từ “hãy biết” và “ghi tạc trong lòng”? Câu trả lời, sở dĩ như thế là vì việc nhận
biết một việc gì đó ở trong đầu không giống như cảm xúc việc ấy ở trong lòng. Khi
chúng ta nhận biết việc gì đó dựa trên sự thật, điều đó không có cùng cái chạm
trên đời sống chúng ta giống như khi chúng ta cảm xúc nó rồi nhận biết nó là sự
thật trong tấm lòng của chúng ta. Khi chúng ta ghi tạc điều đó vào lòng, nó tác
động đời sống hàng ngày của chúng ta.
Hai từ ngữ quan trọng khác trong câu Kinh
thánh trên đây là “ngày nay”. Cụm từ nầy có ý nói
rằng Môise không những thốt ra mấy lời nầy với dân Do thái cách đây hàng ngàn
năm. Ông cũng đang thốt ra chúng với chúng ta vào chính thời buổi nầy. Hôm nay,
chúng ta cần phải ghi tạc trong lòng, với một phương thức sâu sắc nhất khả thi,
rằng chẳng có gì khác trừ ra Đức Chúa Trời ở trên trời và trên đất. Chỉ một
mình Ngài đang tễ trị cả thảy. Không có gì ở dưới sự kiểm soát của chúng ta, hoặc
ở dưới sự kiểm soát của bất kỳ con người hay hoàn cảnh nào khác. Vì vậy, chúng
ta cũng có thể nghỉ ngơi được rồi.
Đã từng có một vị giáo sư tâm lý học, bà đang
dạy về việc quản lý sự căng thẳng. Bà giơ cao một ly nước lên rồi hỏi: “Cái
ly nước nầy cân nặng bao nhiêu?” Các sinh viên đưa ra câu trả lời chừng
khoảng 100 đến 150 gram. Tuy nhiên, vị giáo sư giải thích: “Cái
ly nặng bao nhiêu thì chẳng phải là vấn đề, vấn đề là tôi cầm được nó bao lâu
kìa. Nếu tôi giữ cái ly trong một phút, thì chẳng phải là vấn đề. Nếu tôi cầm
cái ly trong một giờ đồng hồ, tôi sẽ thấy mỏi tay ngay. Nếu tôi cầm cái ly
trong một ngày, cánh tay của tôi sẽ khuỵu xuống và bị tê đi. Trong từng trường
hợp, sức nặng của cái ly không thay đổi, nhưng tôi càng giữ nó lâu chừng nào, thì
nó sẽ ra nặng hơn”. Cũng
một thể ấy với sự căng thẳng, vị giáo sư giải thích – chúng ta càng giữ cái ly
lâu chừng nào, nó sẽ gây tổn thương cho chúng ta.
Hôm nay chúng ta cần phải nhìn biết rằng Đức
Chúa Trời đang nắm quyền tễ trị mọi sự, vì vậy chúng ta cũng phải “đặt cái ly xuống”. Chúng ta cần phải thôi không cưu mang sự
căng thẳng của nhiều thứ vượt quá sự kiểm soát của chúng ta. Thay vì thế: “Hãy trao
gánh nặng ngươi cho Đức Giê-hô-va, Ngài sẽ nâng đỡ ngươi” (Thi
thiên 55:22).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét