Nhận Biết Mình Thuộc
Về Ai
“Bò biết
chủ mình, lừa biết máng của chủ; song Y-sơ-ra-ên chẳng hiểu biết, dân ta chẳng
suy nghĩ” — Êsai 1:3
Phần đọc Kinh thánh tuần nầy chỉ ra thời điểm
rất khó khăn cho dân Do thái. Chúng ta đang sống giữa khoảng thời gian 3 tuần
khóc than đi trước tháng thứ 9 tháng Av Hêbơrơ, là ngày buồn thảm nhất
trên tờ lịch của người Do thái. Vào ngày ấy, chúng ta kiêng ăn, than khóc sự
mất mát Đền Thờ tại thành Jerusalem và từng thảm họa khác đã giáng trên người
Do thái kể từ cái ngày định mệnh đó. Phần đọc Kinh thánh nầy luôn luôn được đọc
vào ngày sa-bát trước tháng Av thứ
chín. Phần
nầy cho chúng ta biết lý do tại sao dân Do thái đã bị lưu đày và cảnh cáo chúng
ta về những tội lỗi mà chúng ta tiếp tục mang lấy. Tuần tới, chúng ta khởi sự 7
tuần yên ủi và đọc thêm nhiều tiểu đoạn giúp nâng đỡ tinh thần khác nữa.
Còn bây giờ, chúng ta tập trung vào sự than
phiền của Đức Chúa Trời. Qua tiên tri Êsai, Đức Chúa Trời phán cùng dân sự: “Bò biết chủ mình, lừa biết
máng của chủ; song Y-sơ-ra-ên chẳng hiểu biết, dân ta chẳng suy nghĩ”.
Đức Chúa Trời dặn dò dân sự Ngài — và chúng
ta điều gì? Một con bò biết ai là chủ nó và vì thế vâng theo từng lịnh lạc của
người. Một con lừa không biết chủ của mình song biết đồ ăn của nó chứa ở đâu và
thăm viếng cái máng mấy lần trong một ngày. Đức Chúa Trời phán: “song Israel chẳng hiểu biết”. Israel bị sánh với bò và
lừa là thứ thấp kém hơn ở điểm nầy trong lịch sử. Đức Chúa Trời đã gọi họ là “dân Ta”, nhưng họ đã hành xử giống như họ không
biết họ thuộc về ai vậy. Thậm chí họ không công nhận mọi sự tiếp trợ của họ đã
đến từ đâu nữa là. Họ đã cắt đứt Đức Chúa Trời hoàn toàn ra khỏi bức tranh, và
đấy là lý do tại sao Đức Chúa Trời hoàn toàn cắt đứt họ ra khỏi bức tranh của
Ngài.
Nếu không phải vì ân điển của Đức Chúa Trời, và
tình yêu vô điều kiện của Ngài dành cho Israel, Ngài sẽ đối xử với họ giống như
Sô-đôm và Gômôrơ, và hủy diệt họ cách hoàn toàn. Nhưng Ngài không làm như vậy, và
đấy là lý do tại sao chúng ta còn sống ở đây hôm nay.
Phần thách thức dành cho chúng ta hôm nay là
phải khắc phục mọi tội lỗi của những người đi trước chúng ta. Chúng ta cần phải
nhận biết chúng ta đang thuộc về ai — chúng ta là con cái của Đức Chúa Trời Chí
Cao. Chúng ta có đặc ân trực thuộc về Ngài, điều nầy rất đáng kinh ngạc, song
đặc ân ấy đến với một trách nhiệm. Chúng ta phải vâng theo Ngài. Chúng ta phải
công nhận rằng chỉ một mình Ngài là nguồn của mọi sự mà chúng ta đang có đây – cuộc
sống, sức khỏe, ngay cả gia đình chúng ta. Chúng ta phải đáp ứng với thái độ
biết ơn, sự vâng lời, và đức tin.
Tuy nhiên, Đức Chúa Trời không muốn chúng ta chỉ
nhìn biết mình thuộc về ai thôi đâu; Đức Chúa Trời muốn có một mối quan hệ với chúng
ta. Không phải như một ông chủ và bò hay lừa của mình, mà là được sánh với cô
dâu và chàng rễ, người chồng và người vợ, người làm cha và con cái. Trong Nhã
ca 6:3, chúng ta đọc: “Tôi thuộc về lương nhân tôi, và lương nhân
tôi thuộc về tôi”. Chúng
ta hãy phục hồi lại và làm tương mới mối quan hệ yêu thương của chúng ta với Đức
Chúa Trời. Hãy nhận biết bạn đang thuộc về ai, và kết quả là, Đức Chúa Trời cũng “thuộc về” chúng
ta nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét