Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2015

CẤT BỎ MỌI TƯ TƯỞNG TIÊU CỰC


Cất Bỏ Mọi Tư Tưởng Tiêu Cực
“Vậy, Môi-se truyền cho dân sự rằng: Trong các ngươi hãy sắm sửa binh khí mà ra trận hãm đánh dân Ma-đi-an đặng báo thù dân đó cho Đức Giê-hô-va” — Dân số ký 31:3

Ai nói những lời lẽ khôn ngoan sau đây thì không rõ, song tính chân thật của chúng đã bị phản bác: “Hãy coi chừng tư tưởng, chúng trở thành lời nói. Hãy coi chừng lời nói, chúng trở thành hành động. Hãy coi chừng hành động, chúng trở thành thói quen. Hãy coi chừng thói quen, chúng trở thành nhân cách. Hãy coi chừng nhân cách, nó trở thành số phận của bạn đấy”. Có rất nhiều bài học trong mấy lời lẽ như thế nầy, song chung nhất lại, tư tưởng hoàn toàn quyết định số phận của chúng ta.

Trong phần đọc Kinh Thánh tuần nầy, Đức Chúa Trời truyền cho Môise phải “sắm sửa binh khí  mà ra trận hãm đánh dân Mađian . . . ”. Bậc thánh hiền người Do thái lưu ý rằng từ ngữ Hybálai dùng nói tới “binh khí” là một sự chọn lựa lạ lùng. Đây chẳng phải là cách sử dụng từ ngữ phổ thông nhất giải thích những gì Môise mong mỏi dân Do thái phải lo làm; một vài từ ngữ khác sẽ là một sự lựa chọn xứng đáng hơn.

Ngoài ra, từ ngữ Hybálai được chọn trong câu, heichaltzu, có ý nói “bản thân một người phải vũ trang”, song nó cũng có ý nói “cất bỏ khỏi cái tôi của một người”. Thực vậy, về sau trong Kinh thánh, trong Phục truyền luật lệ ký 25:9, chính từ ngữ cơ bản đó đã được dùng để nói tới việc “lột ra”. Vậy, Môise bảo dân sự phải làm gì chứ? Khoác lấy (khí giới) hay lột bỏ thứ gì chứ?

Bậc thánh hiền dạy rằng Môise đang truyền ra cả hai hành động ấy. Phải, dân sự được truyền cho phải tự lo liệu vũ trang về mặt thuộc thể để tham chiến. Tuy nhiên, ở một cấp độ thuộc linh, Môise đã truyền cho dân sự phải cất bỏ bất kỳ tư tưởng nào về vinh quang hay vinh hiển cá nhân và chỉ nghĩ đến sự vinh hiển của Đức Chúa Trời mà thôi.

Tôi nghĩ rằng đây là sứ điệp có liên quan đến hết thảy chúng ta, những ai phải “tham chiến” mỗi ngày trong đời sống của mình. Bất cứ việc gì chúng ta đang làm đối với mọi nhu cần phải là sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, chớ không phải sự vinh hiển của chính chúng ta.

Tôi cũng lấy ý tưởng nầy đi thêm một bước xa hơn. Chúng ta dẹp bỏ các suy tưởng nào khác khi chúng ta bước vào trong thế gian mỗi ngày? Những suy tưởng nào khác không thích hợp hoặc giữ chúng ta lại không trở thành người tốt nhứt?

Hết thảy chúng ta đã được kêu gọi ra khỏi những việc tiêu cực ở một thời điểm nào đó trong cuộc sống của chúng ta. Có thể đó là một giáo sư, một người bạn, hay người cha hoặc người mẹ đang sôi giận, họ kêu gọi chúng ta ra khỏi việc gì đó tồi tệ trong thời khắc nóng nảy đó. Có khi những tư tưởng nầy bắt rễ và lớn lên với chúng ta trong cuộc sống chúng ta. Mặc dù những tư tưởng và nhãn hiệu nầy có thể xa rời đối với lẽ thật, nếu chúng ta chấp nhận chúng, chúng có thể quyết định số phận của chúng ta.

Tôi muốn thách thức chúng ta hôm nay, hãy cất bỏ bất kỳ tư tưởng tiêu cực nào ra khỏi đời sống chúng ta. Chúng ta hãy cất bỏ các tư tưởng kiêu căng và ngạo mạn đi. Chúng ta cũng lột bỏ bất kỳ nhãn hiệu nào không thuộc về chúng ta và thay vì thế hãy trang bị cho mình với những tư tưởng như “Tôi là một con cái kỳ diệu của Đức Chúa Trời” “với Đức Chúa Trời tôi có thể làm được bất cứ việc gì”.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét