Trên Đất Thánh
“Môi-se vâng mạng Đức Giê-hô-va chép sự hành
trình của dân chúng, tùy theo các nơi đóng trại. Vậy, nầy là các nơi đóng trại
tùy theo sự hành trình của họ” — Dân
số ký 33:2
Thường thì người ta hay nói: “cỏ
luôn xanh hơn ở phía bên kia” ý nói đến mọi người. Thực vậy, những nghiên
cứu mới đây cho thấy rằng dòng tư tưởng nầy phương tiện truyền thông đại chúng rất
hay dùng. Ai nấy đều gắn những điểm nổi bật của đời sống họ lên, chớ không gắn
những điều trăn trở của họ. Kết quả là, nhiều người cảm thấy họ là hạng người
duy nhứt với tấm thảm cỏ bất toàn nào đó, khiến cho họ chán nãn về cuộc sống và
ao ước được ở trong một chỗ khác biệt – chỗ mà cỏ xanh tươi hơn.
Tuần nầy, chúng ta đọc phân đoạn Kinh thánh
Cựu Ước có hai phần. Phần thứ hai, Massei, có nghĩa là ”những chuyến hành trình”, nhớ lại 42 lần dừng chân
mà dân Do thái thực hiện trong suốt 40 năm phiêu lạc trong sa mạc. Câu thứ hai
trong phân đoạn nầy đọc: “Môi-se vâng mạng Đức Giê-hô-va chép sự hành
trình của dân chúng, tùy theo các nơi đóng trại. Vậy, nầy là các nơi đóng trại
tùy theo sự hành trình của họ”. Hãy chú ý vế sau của câu là
hình ảnh chiếu sáng của phần thứ nhứt. Trước tiên câu Kinh thánh nói rằng Môise
đã ghi chép: “sự hành trình của dân chúng”. Nhưng thứ tự bị đổi
lại khi chúng ta đọc “hành trình của họ qua các chặng đường” [theo bản Kinh thánh Anh
ngữ].
Đâu là ý nghĩa của sự chuyển đổi từ ngữ?
Bậc thánh hiền Do thái giải thích rằng vế thứ
nhứt đề cập đến nhận định của Đức Chúa Trời trong các hành trình trong sa mạc. Các
chặng đường trên hành trình đã được dự tính như một phương tiện nhắm vào việc
đưa dân Israel đi xa hơn trên chuyến hành trình thuộc linh của họ. Tuy nhiên, người
Do thái, giống như phần còn lại trong chúng ta, đã nhìn thấy chuyến hành trình
là phương tiện để nhận lãnh một chặng đường thuộc thể tốt hơn trong cuộc sống. Ở
mỗi chặng dừng chân, họ hy vọng với suy nghĩ biết rõ rằng cỏ sẽ xanh tươi hơn.
Cải thiện cuộc sống và hy vọng về một tương
lai tốt hơn là điều rất tự nhiên nơi chúng ta, song đồng thời, chúng ta đang bán
đùa bán đại chính bản thân mình nếu chúng ta không xem xét nơi mà chúng ta đang
sinh sống trong lúc bây giờ. Trở lại trong Xuất Êdíptô ký 3:5, Đức Chúa Trời
bảo Môise: “ . . . nơi ngươi đang đứng là đất thánh”. Bậc thánh hiền bình
luận rằng nơi mà hết thảy chúng ta đang đứng ngay bây giờ, quả thật là đất
thánh. Tình huống mà chúng ta thấy mình đang ở trong đó lúc bây giờ là hoàn
toàn thích hợp cho chúng ta để chúng ta sẽ lớn lên trở nên người tốt nhứt. Suy
nghĩ rằng cỏ ở đâu đó là xanh tươi hơn là điều thật dễ dàng, nhưng sự thực là
thứ nhứt, có lẽ cỏ sẽ chẳng xanh tươi hơn, và thứ hai, cho dù cỏ có xanh tươi
hơn đi nữa, chắc chắn nó sẽ chẳng thánh khiết hơn đâu.
Bài học của nhiều chuyến hành trình mà dân Do
thái đã có trong sa mạc là để nhớ rằng bất luận chặng đường nào chúng ta ở
trong đó trong chính linh trình của chúng ta, đó là chỗ tốt nhứt mà chúng ta có
thể sống được. Có những cơ hội để tấn tới và thay đồi có thể nâng cấp đời sống
chúng ta trong cả một đời – bất cứ đâu các chuyến hành trình có thể đưa dẫn
chúng ta đến.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét