Thứ Sáu, 17 tháng 7, 2015

KIẾM ĐƯỢC CƠ NGHIỆP CỦA MÌNH


Kiếm Được Cơ Nghiệp Của Mình
Các con gái Xê-lô-phát làm như Đức Giê-hô-va đã phán dặn Môi-se. Mách-la, Thiệt-sa, Hốt-la, Minh-ca, và Nô-a, các con gái của Xê-lô-phát, đều kết thân cùng các con trai của cậu mình — Dân số ký 36:10–11

Tuần nầy, khi chúng ta kết thúc sách Dân số ký, chúng ta mới hoàn tất sách thứ tư trong Ngũ Kinh của Môise. Sách Phục truyền luật lệ ký, về mặt cơ bản nó bao gồm lời chào giả biệt của Môise trước khi ông qua đời và dân Do thái bước vào Đất Hứa, ít nhiều gì thì đây là phần tóm tắt của Kinh thánh. Vì vậy, phần cuối của sách Dân số ký là phần kết của câu chuyện trong quyển Kinh thánh Hybá lai. Đây là phần cuối của câu chuyện đã khởi sự với sự sáng tạo và kết thúc với dân Do thái sắp sửa bước vào xứ Israel.

Vậy, câu chuyện nầy kết thúc như thế nào đây? Nhiều người không quen thuộc với câu chuyện đang diễn ra nơi phần kết của sách Dân số ký. Ở bề mặt, đấy chẳng phải là câu chuyện hấp dẫn nhứt trong Kinh thánh, và đối với một số người, dường như nó giống cái vòng xoáy đi ngược trở xuống kia.

Câu chuyện nầy là câu chuyện liên tục đã khởi sự gần 10 chương trước đó khi năm cô con gái của Xêlôphát đến gần Môise nài xin về sản nghiệp của họ. Họ cảm thấy rằng thật là bất công khi cha họ qua đời mà chẳng có con trai, con cái của ông sẽ chẳng có một cơ nghiệp nào hết trong xứ. Môise đã tham vấn Đức Chúa Trời và đưa ra luật rằng những người nữ nầy có thể thừa kế phần cơ nghiệp của cha họ. Tuy nhiên, trong chương nầy, các thành viên trong chi tộc của Xêlôphát đã nhận ra rằng đây là trường hợp, nếu con gái kết hôn ngoài chi tộc, đất sẽ mất đi khỏi chi phái cho đến đời đời. Môise đưa ra luật rằng phụ nữ phải kết hôn  trong chính chi phái của họ hầu cho họ sẽ kế nghiệp cả đất đai và đất đai sẽ còn ở lại trong lãnh thổ của chi phái.

Vì vậy, chỗ câu chuyện nầy có gì xuất sắc một khi nó kết thúc với phần quan trọng trong Kinh thánh?

Thực ra, câu chuyện nầy gói gọn các giá trị quan trọng nhất trong Kinh thánh – các giá trị đã khiến cho dân Do thái tốn mất 38 năm phiêu bạt mới tiếp thu được. Thứ nhứt là phải sống vâng phục đối với Đức Chúa Trời cho dù là thể nào đi nữa. Các con gái của Xêlôphát đã phản kháng những điều cấm đoán gán trên họ, nhưng họ chấp nhận sự cai trị với tình yêu thương. Thứ hai, họ tôn trọng cấp lãnh đạo do Đức Chúa Trời lựa chọn, là Môise, và giữ lòng trung tín với chức năng lãnh đạo của ông. Sau cùng, có sự tôn trọng và hòa bình giữa dân sự. Không có một cuộc nội chiến nào nổ ra về sự bàn luận ấy, và các cô con gái kia đã tìm được tình yêu thương trong vòng chi phái của họ. Nói ngắn gọn, câu chuyện nầy là một câu chuyện nói tới đức tin, sự vâng lời, và tình yêu thương đối với nhau – và thật ngắn gọn, đấy là những gì mà Kinh thánh đang nói đến.

Hầu việc Đức Chúa Trời chẳng có gì là phức tạp cả. Như câu chuyện nầy làm minh họa, mọi sự nó thực sự đưa ra là đức tin, sự vâng lời, và tình yêu thương của con người đồng loại. Và trong khi các giá trị nầy có thể tốn cả một đời mới nắm bắt được, các phần thưởng đều xứng đáng với giá trị của nó. Sau khi câu chuyện cuối cùng nầy tỏ ra phẩm cách của con người, dân Do thái sau cùng đã sẵn sàng bước vào trọn cơ nghiệp của họ.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét