Trách Nhiệm Đối Với Người
Khác
“Vì nỡ nào tôi thấy được tai nạn xảy đến cho
dân tộc tôi, và lòng nào nỡ xem được sự hủy diệt dòng dõi tôi?” — Êxơtê 8:6
Một vị rabi Do Thái từng đưa ra một lời
nhận xét xúc phạm một đồng nghiệp mà ông vô cùng thất vọng đối với người ấy.
Ông gọi vị rabi kia là "atzaddik in
Pelz", ý nói "một người công
bình khoác áo choàng lông thú". Ông giải thích rằng nếu một người bị lạnh,
có hai cách để người ấy làm ấm mình. Một là người ấy có thể khoác chiếc áo choàng
lông thú hoặc người ấy có thể nhúm lửa lên. Nếu người ấy nhúm lửa lên, những
người khác cũng có thể hưởng lấy hơi nóng đó. Nếu người ấy khoác chiếc áo
choàng lông thú, chỉ một mình người trải nghiệm hơi ấm ấy.
Trong trường hợp này, vị rabi đã chỉ
trích bạn đồng sự của mình vì giữ lấy sự khôn ngoan thuộc linh cho bản thân
mình. Tuy nhiên, cách nói này đã đến để mô tả bất cứ ai chỉ quan tâm đến bản
thân mình mà không kể đến nhu cần của nhiều người khác. Và câu chuyện sẽ làm
cho bạn ngạc nhiên, nhưng cách nói này đã đến để hiệp với Nôê trong Kinh Thánh.
Nôê đã sống gần gũi với Đức Chúa Trời,
nhưng ông đã chễnh mãng không quan tâm đến con người. Ông biết về trận lụt và lo
đóng tàu để ông và gia đình ông có thể sống sót. Nhưng trong tất cả các năm tháng
mà ông đề ra lo đóng tàu, Nôê chưa từng tìm cách cứu người khác hoặc khiến cho
họ ăn năn và tránh né thảm họa. Chúng ta cũng không nghe Nôê cầu xin Đức Chúa
Trời cứu vớt dân sự như chúng ta thấy sau đó khi Ápraham nài xin Đức Chúa Trời cứu
lấy dân sự thành Sôđôm khi ông hiểu rõ chương trình của Đức Chúa Trời hòng tiêu
diệt thành ấy.
Điều trớ trêu là trong khi Nôê chỉ lo
toan cho sự sống còn của chính gia đình mình, sự sụp đổ của ông đã đến sau trận
lụt khi ông không thể đối diện với thực tế là mọi người đã không còn có nữa.
Ông đã say xỉn để thoát khỏi thực tại và bị phát hiện trần truồng, trong tư thế
đáng xấu hổ, bởi các con trai của ông. Giống như các rabi Do Thái nhận xét: "Một người chỉ biết lo cho mình, ngay cả bản thân mình
người ấy không cứu được".
Ngược lại, có rất nhiều nhân vật trong
Kinh Thánh họ chỉnh sửa sai lầm này – những người chịu trách nhiệm về hạnh phúc
của người khác. Ápraham, Giôsép, và Môise là những cá nhân nhận ra rằng hết thảy
chúng ta đều là một chi thể của một tổng thể và chúng ta không thể đứng yên trong
khi người khác phải chịu khổ. Hoàng hậu Êxơtê bày ý tưởng chính xác nầy khi bà cô
nói với vua Xerxes: “Vì nỡ nào tôi thấy được tai nạn xảy đến cho
dân tộc tôi?” Êxơtê có thể chẳng
nói gì chỉ lo tự cứu lấy mình, nhưng bà công nhận rằng mình là chi thể của một
tổng thể lớn hơn mà đối với họ bà là người chịu trách nhiệm.
Hôm nay, chúng ta có một sự lựa chọn tương
tự phải thực hiện. Chúng ta có thể chăm sóc chỉ duy cho bản thân mình, ngay cả
khi chúng ta kết nối với Đức Chúa Trời về mặt thuộc linh, nhưng lại bất chấp hoàn
cảnh của nhiều người khác. Hoặc chúng ta có thể làm theo sự chỉ đạo của cấp lãnh
đạo quan trọng ở trước mặt chúng ta và lên tiếng cho kẻ bị áp bức và lo chăm
sóc kẻ khốn cùng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét