Chăm Sóc Cho Con Trẻ
“Con khôn ngoan nghe sự khuyên dạy của cha;
Song kẻ nhạo báng không khứng nghe lời quở trách” — Châm
ngôn 13:1
Nếu bạn muốn có được cái nhìn vào tương
lai, hãy nhìn vào con trẻ của ngày hôm nay. Bạn đã nghe nói về việc ấy trước
đây – con trẻ ngày nay là lãnh đạo của ngày mai. Đối với một số người, đó là một
ý nghĩ đáng sợ; còn đối với những người khác, việc ấy có thể cảm thúc niềm hy vọng.
Hy vọng ấy phụ thuộc vào con trẻ bạn quen biết và bạn biết như thế nào về lứa tuổi
thanh niên của thế giới. Tuy nhiên, hết thảy chúng ta có thể suy xét rằng con
người nhỏ bé chúng ta nhìn thấy lúc bây giờ một ngày kia sẽ lớn lên và tương
lai của nhân loại nằm trong tay của chúng.
Suy xét về nhận định này sẽ khiến cho chúng
ta nghĩ lại cách thức chúng ta đối xử với con cái và lứa tuổi thanh thiếu niên
của chúng ta. Suy xét ấy đưa chúng ta đến chỗ thắc mắc bao nhiêu thời gian và
tiền bạc mà chúng ta trong vai trò một xã hội đầu tư vào lứa tuổi thanh thiếu
niên của chúng ta. Suy xét ấy khiến cho chúng ta trở nên nhạy cảm và suy nghĩ hơn
khi đến với con trẻ mà chúng ta gặp gỡ thường xuyên trong cuộc sống của chúng
ta và cũng xem xét cuộc sống của con trẻ ở cách xa hàng ngàn dặm.
Vua Solomon dạy dỗ chúng ta trong sách
Châm ngôn: “Con khôn ngoan nghe sự khuyên dạy của cha;
Song kẻ nhạo báng không khứng nghe lời quở trách”. Bây giờ, có rất nhiều cách để hiểu câu này. Một
cách mà các nhà giải kinh Do Thái giải thích sở dĩ như thế là vì sự dạy dỗ của
người cha, con trai hóa ra khôn ngoan, trong khi một đứa trẻ không bị quở trách
hay kỷ luật khi còn nhỏ lớn lên chẳng có gì khác hơn là rối rắm.
Khi câu nói buông ra: "tha roi vọt, con hư hỏng", có cách giải thích khác
như vầy: nếu chúng ta thực sự yêu thương con cái của mình, chúng ta sẽ làm bất
cứ điều gì chúng ta có thể để giúp cho chúng phát triển – ngay cả nhiều lần mắng
mỏ.
Sự dạy này được xây dựng trên sự thực thời
thơ ấu của chúng ta giúp nắn đúc chúng ta là ai khi lớn lên. Một số người nổi bật
có thể khoác lấy thời thơ ấu rất khủng khiếp và không cứ cách nào trở thành người
lớn rất lập dị, nhưng đối với phần lớn con trẻ đã được nuôi dạy đàng hoàng chúng
hoá nên hạng người đàng hoàng.
Chúng ta cần phải nắm lấy khái niệm này
rồi triễn khai nó ra ngoài gia đình của chúng ta. Trong khi khái niệm nầy là thật
và cần thiết chúng ta phải chịu khó làm việc để cung ứng cho con cái chúng ta
những kinh nghiệm tích cực trong thời thơ ấu, những hậu quả vì cách cư xử không
phù hợp khi cần thiết, và cung ứng cho chúng cơ hội giúp cho chúng phát triển vững
mạnh, chúng ta cũng cần phải làm những gì chúng ta có thể để giúp hết thảy con
trẻ trên toàn thế giới. Không những đấy là một việc đạo đức cần phải lo làm, mà
còn vì đó là điều tốt nhất chúng ta có thể làm để bảo đảm một tương lai tốt đẹp
hơn cho mọi người.
Ngày nay, hãy xem xét việc đóng góp cho
một tổ chức từ thiện giúp đỡ cho con trẻ. Không một đứa trẻ nào bị đói, bị tổn
thương, hay sợ hãi. Giống như chúng ta chăm sóc hết thảy con cái của Đức Chúa
Trời, chúng ta đang lót đường cho một tương lai rạng rỡ hơn – không những cho con
cái của chúng ta, mà còn cho hết thảy con trẻ trên thế giới nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét