Đừng Buông Ngài Ra
“Tôi
vừa đi khỏi chúng xa xa, thì gặp người mà lòng tôi yêu mến; bèn nắm lấy người,
không khứng buông ra, cho đến khi đưa người về nhà mẹ tôi, vào phòng của người
đã thai dựng tôi” — Nhã ca 3:4
Ngay cả đối với người tin Chúa, có những lúc trong cuộc
sống khi chúng ta vây lấy với những thắc mắc và nghi ngờ. Đôi khi chúng ta có
thể chứng kiến một việc dường như là hoàn toàn bất công, và chúng ta tự hỏi sao
Đức Chúa Trời lại để sự việc diễn ra theo cách ấy. Những lần khác, các khó khăn
trong cuộc sống khiến cho chúng ta phải thắc mắc Đức Chúa Trời. Có phải Ngài
yêu tôi không? Có phải Ngài nhìn xem tôi không? Ngài có hiện diện ở đó không?
Nếu chúng ta nghĩ rằng
chúng ta được miễn không đánh mất đức tin, Kinh Talmud dạy rằng ngay cả hạng người
gắn bó thuộc linh lỗi lạc nhất cũng không được miễn trừ. Đặc biệt, kinh Talmud chia
sẻ một câu chuyện nói về 4 nhà hiền triết Do Thái xuất sắc và các học giả sống
vào khoảng thế kỷ thứ nhất và họ đã trải qua một kinh nghiệm thuộc linh bất thường
và thế giới khác lạ kia. Câu chuyện bị dấu trong chỗ kín nhiệm, nhưng những gì
chúng ta biết là ba trong số bốn người kia đã không có đủ kinh nghiệm. Một phát
điên, kẻ khác chết, và người ba đã trở thành một kẻ dị giáo. Chỉ có rabi thánh Akiva
là còn giữ được mà thôi.
Tất cả bốn người đó
đã nhìn thấy những điều
khó mà hiểu nổi. Ba người đánh mất đức tin của họ -- và họ chẳng phải là hạng người
bình thường. Họ nằm trong số những người thánh khiết nhất đã từng sống, nhưng
kinh nghiệm của họ minh chứng quá nhiều cho họ. Chỉ có rabi Akiva có thể bám giữ
lấy đức tin của mình.
Bậc thánh hiền gán lời
lẽ nầy từ Nhã ca cho sự bền đỗ của Akiva: “bèn
nắm lấy người, không khứng buông ra…”. Bí quyết của Akiva là
bám lấy Đức Chúa Trời với đức tin thật đơn sơ nhưng trọn vẹn và không chịu
buông ra. Ông nắm lấy với niềm tin của mình nơi một Đức Chúa Trời nhơn lành bất
chấp tất cả những điều khó hiểu mà ông đã nom thấy rồi không chịu buông ra.
Đức tin kiên định là
thứ mà hết thảy chúng ta cần phải bám lấy tại những thời điểm trong cuộc sống của
chúng ta khi mọi thứ không còn có ý nghĩa và chúng ta không thể hiểu được chương
trình của Đức Chúa Trời dành cho đời sống của chúng ta hay cho thế gian. Trong
những khoảnh khắc đó, chúng ta cần phải bám chặt hơn bao giờ hết và không chịu
buông ra. Chỉn khi ấy chúng ta mới có thể nổi bật lên từ toàn bộ những thách thức
và cứ giữ lòng trung thành.
Bậc thánh hiền dạy rằng
trong những thời điểm trước kỷ nguyên Đấng Mêsi, Đức Chúa Trời sẽ làm rung chuyển
thế giới giống như một tấm thảm và chỉ những người nào bám thật chặt sẽ không bị
rơi ra. Phần loại suy này dạy rằng sẽ có một thời kỳ, có lẽ người đang sống với
chúng ta lúc bây giờ, khi có nhiều việc chúng ta nhìn thấy hoặc trải nghiệm sẽ
không còn có ý nghĩa nữa. Chúng ta có thể bị cám dỗ mà thắc mắc về quyền phép của
Đức Chúa Trời, tình yêu của Ngài, hoặc bất cứ nguyên tắc cơ bản nào khác của đức
tin. Song chúng ta phải giữ chặt lấy. Chúng ta phải bám lấy Ngài và đừng buông
ra. Vô luận mọi việc có khó khăn dường nào hoặc cuộc sống sẽ lắm gian truân,
chúng ta phải giữ cho đức tin mình ra giống như cuộc sống của chúng ta phải
nương cậy vào nó. Bởi đức tin ấy đang sống động.
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét