Thì Giờ Ngắn Ngủi
“Mọi việc tay ngươi làm được, hãy làm hết sức mình; vì dưới âm
phủ, là nơi ngươi đi đến, chẳng có việc làm, chẳng có mưu kế, cũng chẳng có tri
thức, hay là sự khôn ngoan” — Truyền đạo 9:10
Câu
Kinh thánh nầy gom gọn lại người có tuổi thọ trung bình. Có nhiều công tác
thuộc linh cần phải lo làm trong thế gian và nơi chính bản thân mình. Tuy
nhiên, hầu hết mọi người đều thấy thoả lòng khi có ai đó lo toan mọi nan đề của
thế gian, còn chúng ta dễ lắm mà tự mãn với đời sống thuộc linh của mình. Tính
thờ ơ của chúng ta bắt nguồn từ sự thực là chúng ta không nhận ra "thì giờ ngắn ngủi", sự sống
chúng ta có ngày hết hạn. Như có người kết sự việc ấy, chúng ta sống như chúng
ta không hề chết và rồi chết đi để không bao giờ sống nữa.
Tuy nhiên, như sự dạy tiếp tục giải
thích, phần thưởng cho công việc chúng ta làm trong khi sinh sống là lớn lao hơn
chúng ta từng tưởng tượng. Hơn nữa, "Chủ Nhà", chính mình Đức Chúa
Trời, buộc chúng ta phải làm công việc và làm một việc gì đó trong cuộc sống của
chúng ta. Đôi khi Ngài gửi đến chúng ta lời khích lệ nhẹ nhàng, những lần khác
trong các tình huống khó khăn, tất cả trong một nỗ lực để làm chúng ta phải tỉnh
thức và khiến cho chúng ta phải làm việc trong khi chúng ta vẫn còn có cơ hội.
Tương tự, sách Truyền đạo dạy dỗ chúng
ta: “Mọi việc tay
ngươi làm được, hãy làm hết sức mình; vì dưới âm phủ, là nơi ngươi đi đến…”. Dù chúng ta được dành
cho những cơ hội để làm lành rồi trở nên người tốt hơn, chúng ta phải hết sức làm
việc, bởi vì cơ hội sẽ không kéo dài mãi mãi.
Bậc thánh hiền Do thái cung cấp phần loại
suy sau đây. Ngày xưa có một vị vua, ông muốn ban thưởng cho thần dân nào đã có
một sự phục vụ lớn lao dành cho ông. Nhà vua nói: "Ta
sẽ mở cửa kho báu cho ngươi trong ba giờ đồng hồ. Bất cứ thứ chi ngươi đem ra
trong thời gian đó thì thuộc về ngươi giữ lấy". Tất nhiên, bấy giờ nhân
vật may mắn nầy đã thực hiện phần lớn thời gian mình có
trong kho chứa đó. Ông không mơ mộng hoặc ngủ thiếp đi. Ông đã không dừng lại để
kiểm tra Facebook, với các số liệu mới nhất, hay thị trường chứng khoán. Có lẽ ông
đã không nhớ đến mọi thứ khó khăn của việc chuyên chở những cái bình bằng vàng
nữa. Ông đã tập trung vào mục tiêu của mình rồi biến nó thành hiện thực.
Đây là loại nhiệt tình mà chúng ta nên
mang theo trong từng ngày mà chúng ta được ban
cho.
Trong khi chúng ta cũng cần phải có không gian để thở và thư giãn, đừng bao giờ
đánh mất mục tiêu tối hậu của mình hoặc sự ngắn ngủi của thì giờ để chúng ta phải
đạt được mục tiêu ấy. Như Leonardo da Vinci có lần lưu ý: "Giống như sử dụng tốt một ngày dẫn đến giấc ngủ thật
là ngon, cũng một thể ấy, một đời sống được sử dụng mỹ mãn đem lại cái chết thật
phước hạnh". Hãy sử dụng thì giờ của chúng ta cho thật tốt; hãy làm việc chăm
chỉ và hướng mắt mình tập trung vào mục tiêu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét