Làm Cho Cuộc Sống Ra Đẹp
Đẽ Hơn
“Hỡi Đấng Chí cao, lấy làm tốt mà ngợi khen Đức Giê-hô-va, và ca
tụng danh của Ngài; buổi sáng tỏ ra sự nhân từ Chúa, và ban đêm truyền ra sự
thành tín của Ngài, trên nhạc khí mười dây và trên đàn cầm, họa thinh với đàn
sắt” — Thi thiên 92:1-3
Một câu
chuyện thuật lại về tay đàn violin người Do thái tên là Itzhak Perlman, là nghệ
sĩ có một đêm biểu diễn tại thành phố Nữu Ước. Perlman đã chịu khổ từ chứng bại
liệt khi còn nhỏ, và ông mang cái niềng lớn và nặng nề trên cả hai chân và sử dụng
cặp nạng để đi tới đi lui. Vào đêm đó, khán thính giả reo hò khi Perlman lần đầu
tiên xuất hiện trên sân khấu và sau đó ngồi lặng lẽ khi Perlman từ từ đi ra giữa
sân khấu. Khi ông ngồi xuống nhặt chiếc đàn violin của mình lên, khán thính giả
đã cổ vũ thêm một lần nữa. Perlman ra hiệu, và dàn nhạc bắt đầu chơi.
Tuy nhiên, chỉ trong một vài nhịp, một
trong những sợi dây đàn violin của ông đã bực lên với âm thanh của một tiếng
súng. Đã có sự im lặng trong sảnh đường khi ai nấy tưởng rằng buổi trình diễn
phải ngưng lại. Tuy nhiên, trước sự ngạc nhiên của mọi người, Perlman ra hiệu
cho nhạc trưởng tiếp tục ở chỗ mà họ đã chừa lại. Buổi biểu diễn cứ tiếp tục và
Perlman đã chơi với cân đàn thiếu mất một sợi dây bằng cách dùng các nốt nhạc
trên ba sợi dây đàn còn lại. Ông đã sắp xếp lại bản nhạc trong đầu mình và thật
là ngẫu hứng. Perlman chơi với niềm đam mê và kỹ năng tuyệt vời.
Khi bài nhạc kết thúc, khán giả ngồi sững
sờ trong giây lát, họ lượng đúng mức tuyệt vời của những gì họ vừa chứng kiến.
Sau đó, họ đứng dậy và cổ vũ một cách đầy tự hào. Perlman giơ cao cây đàn lên
ra dấu cho sự im lặng. Thế rồi, ông nói: "Quí
vị biết đấy, chính nhiệm vụ của nghệ sĩ là khiến cho âm nhạc ra tuyệt vời với
những gì quí vị hiện
có".
Lời tuyên bố của Perlman là sự thật về buổi
biểu diễn mà ông đã trình diễn trong đêm đó, và nó tỏ ra sự thật về cuộc sống
mà ông đã thực hiện mặc dù căn bệnh đã khiến cho ông phải ra vô dụng. Và sự thật,
ấy là nó là đúng cho hết thảy chúng ta.
Trong Thi thiên 92 chúng ta đọc: “lấy làm tốt mà ngợi khen Đức Giê-hô-va” . . . “trên nhạc khí mười dây và trên đàn cầm, họa
thinh với đàn sắt”. Cách dịch đúng nghĩa của nguyên ngữ Hêbơrơ cho
câu 3 là: "trên
nhạc cụ 'neival’ mười dây, cùng với sự ca hát hoạ theo với đàn hạc". Dựa trên phần dịch thuật
này, bậc thánh hiền Do Thái dạy một ý khác cho câu này: "Trên chúng ta là Mười Điều Răn, và chúng ta phải chịu
chết cho Đức Chúa Trời (neival cũng có nghĩa
là xác chết) nếu cần thiết, và chúng
ta phải trở thành cây đàn hạc qua đó sự ngợi khen Đức Chúa Trời được tỏ bày ra".
Mỗi một người chúng ta có thể trở thành
nhạc cụ ca hát ngợi khen Đức Chúa Trời. Khi chúng ta lấy đời sống chúng ta đang
có và rút ra điều chi đẹp đẽ từ đó, chúng ta tuyên bố với mọi người rằng Đức
Chúa Trời là vĩ đại. Ngày nay hãy biết rằng bất cứ điều gì bị "tan vỡ" trong đời sống của bạn chỉ làm cho cuộc sống của
bạn trở thành một đời sống vinh hiển ngày càng đầy năng quyền hơn.
Nguyện chúng ta tự mình cam kết muốn làm
theo những điều biến đời sống chúng ta thành các tác phẩm nghệ thuật, đem lại sự
vinh hiển cho danh của Đức Chúa Trời.
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét