Những Gì Cuộc Sống Đang
Nói Tới
“Môi-se, tôi tớ của Đức Giê-hô-va, qua đời tại
đó, trong đồng bằng Mô-áp, theo như lịnh của Đức Giê-hô-va” — Phục
truyền luật lệ ký 34:5
Theo truyền khẩu Do Thái, Môise đã viết
toàn bộ Kinh Thánh từ chính Lời của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời đọc, còn Môise
ghi chép Lời ấy. Điều này bao gồm tám câu sau cùng của Ngũ Kinh ghi lại sự qua
đời của Môise. Kinh Talmud dạy rằng Môise đã viết mấy câu cuối cùng nầy bằng nước
mắt.
Môise ghi chép với nước mắt, điều nầy
có ý nói tới điều gì chứ? Một ý kiến cho rằng theo sát nghĩa thì Môise đã viết mấy lời ấy với nước mắt của
ông thay vì bằng mực, rồi sau khi ông qua đời, Giôsuê mới điền chúng vào. Tuy
nhiên, sự hiểu biết đơn giản, ấy là trong khi Môise ghi chép, ông đã khóc. Nhưng
chính xác thì Môise đã khóc vì việc gì mới được?
Tôi không dám chắc ai đó thực sự nhận biết
Môise đã cảm xúc như thế nào ở trong lòng ông trong các khoảnh khắc ấy, nhưng đây
là điều chúng ta nhìn biết: Chúng ta biết rõ Môise cực kỳ khiêm tốn. Chúng ta
biết rõ ông đã sống hoàn toàn vô kỷ. Chúng ta cũng biết rằng Môise là con người
thuộc linh nhất từng sống và ông vốn có một mối quan hệ có một không hai với Đức
Chúa Trời.
Dựa trên những đặc điểm này chúng ta có
thể giả định rằng Môise không khóc vì những lý do ích kỷ, chẳng hạn như không được
bước vào Đất Thánh. Chúng ta có thể giả định rằng ông không khóc vì ông sẽ
không còn giữ vị trí vinh quang lãnh tụ của dân Israel. Chúng ta cũng có thể giả
định rằng Môise đã không khóc vì sợ chết. Chúng ta phải hy vọng rằng nếu Môise
khóc, cái khóc ấy có việc phải làm với tha nhân, một việc vô kỷ thật tự nhiên.
Tôi được nhắc nhớ đến câu chuyện thuật
lại về Zach Sobiech, một thiếu niên đã chết vào năm 2013 sau khi chiến đấu với
bệnh ung thư. Tháng cuối cùng, Zach đã thực hiện một bộ phim tài liệu và bài
hát của anh có đề tựa là "Clouds"
[Các Đám Mây], lấy cảm hứng từ kinh nghiệm của mình, đã đạt tới vị trí số 1 trong
iTunes. Điều gì đã khiến câu chuyện của Zach hấp dẫn như vậy là khi anh qua đời,
anh đã dạy cho mọi người biết sống thật là sống như thế nào. Anh nói những lời
này: "Cái điều làm cho bạn hạnh phúc là nhìn
thấy ai đó mỉm cười vì bạn đặt nụ cười ấy ở đó. Đó là điều tuyệt vời về cuộc sống
trong thế gian này - đó là điều mà bạn có thể giúp cho mọi người".
Tôi nghĩ rằng Môise đã khóc vì ông biết
rằng một khi ông qua đời, ông sẽ không còn có thể giúp đỡ cho dân sự được nữa. Đó
là cái cớ của ông cho cuộc sống.
Như Zach Sobiech đã nói: "Tôi muốn ai nấy đều nhìn biết rằng bạn không cần phải
nhận ra bạn sắp chết để khởi sự sống".
Hết thảy chúng ta đều có thể khởi sự sống
bằng cách giúp đỡ cho nhiều người khác. Hôm nay và từng ngày một, hãy đem sự
vui vẻ đến cho người khác. Hãy làm cho ngày của ai đó được sáng sủa hơn một
chút. Chúng ta đừng chờ đợi cho đến khi nó quá muộn không thưởng
thức được cơ
hội này. Vì vậy, có nhiều người sống đời sống của họ tập trung vào việc làm cho
các điều kiện vật chất của họ ra tốt hơn chỉ để nhận ra lúc cuối cùng rằng
không một thứ gì trong số đó thực sự là quan trọng cả. Thay vì thế, chúng ta hãy
tập trung vào việc làm cho cuộc sống của người khác ra tốt hơn - đó là những gì
cuộc sống đang nói tới.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét