Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2015

GIỐNG NHƯ HỘT LỰU


Giống Như Hột Lựu
“Vả, có vợ của một người môn đồ của các đấng tiên tri đến phàn nàn cùng Ê-li-sê, mà rằng: Kẻ tôi tớ ông, là chồng tôi, đã qua đời; và ông biết rằng kẻ tôi tớ ông kính sợ Đức Giê-hô-va. Vả, chủ nợ người đến toan bắt hai đứa con tôi làm tôi mọi” — II Các Vua 4:1

Tôi luôn thích trái lựu. Không những vì hương vị và vẻ đẹp của nó, mà còn vì những gì chúng tượng trưng cho nữa. Lựu là một trong bảy thứ đặc biệt của Israel - bảy sản phẩm nông nghiệp được nhắc tới trong Kinh Thánh, được coi là sản phẩm đặc biệt của Israel: lúa mì, lúa mạch, chà là, trái vả, ô liu, nho, lựu. Chúng có thể được tìm thấy trên khắp xứ vào đầu mùa thu khi dân Israel kỷ niệm các Ngày Lễ Thánh. Có một truyền thống ăn lựu vào ngày lễ Rosh Hashanah, là năm mới của người Do Thái, và chúng ta đưa ra lời chúc phước sau đây khi ăn quả lựu: "Nguyện theo ý muốn Ngài, lạy Chúa, để công đức của chúng con thêm nhiều giống như hột của quả lựu vậy".

Quả lựu tiêu biểu cho một người đầy dẫy với sự tử tế, và các việc lành. Nhưng hột của quả lựu không nhất thiết phải rõ ràng ở bề ngoài. Chúng gom lại với nhau ở bên trong giữa nếp gấp của các xớ trắng của quả, ngoài tầm nhìn của người quan sát. Đây là loại người chúng ta cần phải phấn đấu để được như thế - trung hậu ngay cả ở phía sau hậu trường. Có người chỉ làm một hành động tử tế khi cả thế giới đang theo dõi họ và có thể họ sẽ nhận lãnh nhiều tràng pháo tay; những người khác chịu khó làm việc càng hơn trong việc giúp đỡ mọi người, ngay cả khi không có ai biết đến chủ nghĩa anh hùng thầm kín của họ.

Trong phân đoạn Kinh thánh của tuần này, chúng ta đọc về góa phụ của một người kính sợ Chúa đã đến với tiên tri Êlisê với một nan đề: chủ nợ sắp sửa siết hai đứa con trai của bà và bắt chúng làm nô lệ để trả nợ. Bà góa ấy không có tiền để trả cho ông ta hầu chuộc lại hai con trai mình. Êlisê bảo bà ấy đi mượn nhiều bình rỗng theo như bà có thể mượn được, và sau đó là một phép lạ xảy ra. Bà ta có thể đổ đầy dầu vào những cái bình từ chỉ một cái bình mà thôi. Sau đó, bà ta bán dầu đi và dùng tiền mình có để trả cho chủ nợ.

Ở ngoài mặt, dường như câu chuyện này có rất ít điểm chung với phần đọc kinh Torah trong tuần này. Tuy nhiên, bậc thánh hiền Do Thái chia sẻ một số thông tin bổ sung vào từ truyền khẫu của Do thái giáo. Họ dạy rằng bà goá này là vợ của vị tiên tri Ápđia. Một trong những việc làm quan trọng nhất của Ápđia là nuôi 100 người biết kính sợ Chúa tránh vua Aháp gian ác kia. Ông đã giấu họ trong nhiều năm tháng, cho họ ăn bằng chi phí của mình và cũng trợ cấp cho họ với nhiều dầu để họ có thể nghiên cứu và cầu nguyện sau khi trời tối.
Giống như Ápraham, Ápđia đã quảng đại, với hết cả tấm lòng của ông. Tuy nhiên, không giống như Ápraham, những việc lành của Ápđia lại kín giấu không ai biết. Tuy nhiên, sứ điệp trong câu chuyện nói tới bà góa kia, ấy là từng việc lành đều được Đức Chúa Trời nhận biết. Đức Chúa Trời đã nhìn thấy sự tử tế của Ápđia đối với những người thánh và hoàn trả cho ông với sự tử tế cho bà goá kia.

Đây là lời cầu nguyện của chúng ta nhằm ngày Rosh Hashanah và quanh cả năm – rằng chúng ta cũng phải nên giống như Ápđia – đầy dẫy với nhiều việc lành kín giấu giống như hột của quả lựu và được chính Đức Chúa Trời của chúng ta đánh giá cao.




ĐỪNG BUÔNG NGÀI RA


Đừng Buông Ngài Ra
“Tôi vừa đi khỏi chúng xa xa, thì gặp người mà lòng tôi yêu mến; bèn nắm lấy người, không khứng buông ra, cho đến khi đưa người về nhà mẹ tôi, vào phòng của người đã thai dựng tôi — Nhã ca 3:4

Ngay cả đối với người tin Chúa, có những lúc trong cuộc sống khi chúng ta vây lấy với những thắc mắc và nghi ngờ. Đôi khi chúng ta có thể chứng kiến ​​một việc dường như là hoàn toàn bất công, và chúng ta tự hỏi sao Đức Chúa Trời lại để sự việc diễn ra theo cách ấy. Những lần khác, các khó khăn trong cuộc sống khiến cho chúng ta phải thắc mắc Đức Chúa Trời. Có phải Ngài yêu tôi không? Có phải Ngài nhìn xem tôi không? Ngài có hiện diện ở đó không?

Nếu chúng ta nghĩ rằng chúng ta được miễn không đánh mất đức tin, Kinh Talmud dạy rằng ngay cả hạng người gắn bó thuộc linh lỗi lạc nhất cũng không được miễn trừ. Đặc biệt, kinh Talmud chia sẻ một câu chuyện nói về 4 nhà hiền triết Do Thái xuất sắc và các học giả sống vào khoảng thế kỷ thứ nhất và họ đã trải qua một kinh nghiệm thuộc linh bất thường và thế giới khác lạ kia. Câu chuyện bị dấu trong chỗ kín nhiệm, nhưng những gì chúng ta biết là ba trong số bốn người kia đã không có đủ kinh nghiệm. Một phát điên, kẻ khác chết, và người ba đã trở thành một kẻ dị giáo. Chỉ có rabi thánh Akiva là còn giữ được mà thôi.

Tất cả bốn người đó đã nhìn thấy những điều khó mà hiểu nổi. Ba người đánh mất đức tin của họ -- và họ chẳng phải là hạng người bình thường. Họ nằm trong số những người thánh khiết nhất đã từng sống, nhưng kinh nghiệm của họ minh chứng quá nhiều cho họ. Chỉ có rabi Akiva có thể bám giữ lấy đức tin của mình.

Bậc thánh hiền gán lời lẽ nầy từ Nhã ca cho sự bền đỗ của Akiva: bèn nắm lấy người, không khứng buông ra…”. Bí quyết của Akiva là bám lấy Đức Chúa Trời với đức tin thật đơn sơ nhưng trọn vẹn và không chịu buông ra. Ông nắm lấy với niềm tin của mình nơi một Đức Chúa Trời nhơn lành bất chấp tất cả những điều khó hiểu mà ông đã nom thấy rồi không chịu buông ra.

Đức tin kiên định là thứ mà hết thảy chúng ta cần phải bám lấy tại những thời điểm trong cuộc sống của chúng ta khi mọi thứ không còn có ý nghĩa và chúng ta không thể hiểu được chương trình của Đức Chúa Trời dành cho đời sống của chúng ta hay cho thế gian. Trong những khoảnh khắc đó, chúng ta cần phải bám chặt hơn bao giờ hết và không chịu buông ra. Chỉn khi ấy chúng ta mới có thể nổi bật lên từ toàn bộ những thách thức và cứ giữ lòng trung thành.

Bậc thánh hiền dạy rằng trong những thời điểm trước kỷ nguyên Đấng Mêsi, Đức Chúa Trời sẽ làm rung chuyển thế giới giống như một tấm thảm và chỉ những người nào bám thật chặt sẽ không bị rơi ra. Phần loại suy này dạy rằng sẽ có một thời kỳ, có lẽ người đang sống với chúng ta lúc bây giờ, khi có nhiều việc chúng ta nhìn thấy hoặc trải nghiệm sẽ không còn có ý nghĩa nữa. Chúng ta có thể bị cám dỗ mà thắc mắc về quyền phép của Đức Chúa Trời, tình yêu của Ngài, hoặc bất cứ nguyên tắc cơ bản nào khác của đức tin. Song chúng ta phải giữ chặt lấy. Chúng ta phải bám lấy Ngài và đừng buông ra. Vô luận mọi việc có khó khăn dường nào hoặc cuộc sống sẽ lắm gian truân, chúng ta phải giữ cho đức tin mình ra giống như cuộc sống của chúng ta phải nương cậy vào nó. Bởi đức tin ấy đang sống động.
.


Thứ Tư, 28 tháng 10, 2015

HÃY CẦU NGUYỆN NHƯ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐANG LẮNG NGHE


Hãy Cầu Nguyện Như Đức Chúa Trời Đang Lắng Nghe
“Đức Giê-hô-va xa cách kẻ ác; Nhưng Ngài nghe lời cầu nguyện của người công bình — Châm ngôn 15:29

Có phải bạn tin rằng Đức Chúa Trời lắng nghe lời cầu nguyện của chúng ta không? Cơ hội, ấy là nếu bạn đang đọc bài nầy, có thể bạn sẽ trả lời “yes”. Tuy nhiên, trong khi hầu hết chúng ta đều tin trong đầu mình rằng Đức Chúa Trời lắng nghe mọi lời cầu xin của chúng ta, đôi khi rất khó thực sự cảm nhận như thế trong tấm lòng mình. Trong một thế giới hàng tỉ người, có thực là Đức Chúa Trời lắng nghe mọi lời tôi nói không? Ngài có quan tâm không?

Mới đây tôi nghe một câu chuyện rất hay chứng tỏ lẽ thật mà hết thảy chúng ta đều biết nhưng đôi khi có cảm giác khó khăn – rằng Đức Chúa Trời thực sự đang ở ngay bên cạnh chúng ta, lắng nghe và đáp ứng đối với những lời cầu nguyện của chúng ta.

Chuyện kể rằng một đôi vợ chồng người Do Thái đi từ Los Angeles đến thăm Israel mới đây. Theo ý của họ, họ quyết định tách ra khỏi đoàn đến ăn cơm trưa tại một nhà hàng đặc biệt ở các thị trấn ven biển Herzliya. Nhà hàng này có hai tầng, và trong khi hai vợ chồng lúc đầu đến ngồi ở tầng dưới cùng, họ hỏi thăm bồi bàn không biết họ có thể lên tầng trên hay không, để họ có thể tận hưởng phong cảnh tuyệt đẹp. Người bồi bàn cho biết là “được”, và họ đi lên tầng trên, ở đó có người bồi bàn khác phục vụ. Người bồi bàn nầy nói cho hai vợ chồng biết về các món đặc biệt của buổi tối hôm đó và nhận lấy mọi thứ họ đặt cho bữa ăn. Khi bước đi, anh ta nói: "Nếu qúi vị cần bất cứ điều gì, tên tôi là Barak".

Phải, cái tên đó khiến cho hai vợ chồng phải lạnh người. Họ kêu người bồi bàn lại và hỏi anh ta: "Barak, có phải tên mẹ anh là Orna không?" Người bồi bàn ngạc nhiên đáp: "Thưa phải!" Hai vợ chồng tiếp tục hỏi: "Có phải anh đã chiến đấu trong cuộc chiến năm ngoái ở Gaza, trong đơn vị Operation Protective Edge?" Một lần nữa, người phục vụ đáp: "Đúng, là tôi đấy!" Hai vợ chồng giật mình, bắt đầu giải thích rằng trong cuộc chiến, họ đã yêu cầu một số người cung ứng danh tánh của các binh sĩ Israel đang chiến đấu trong lần ấy. Ý tưởng, là người ở ngoài Israel có thể cầu nguyện cho những người đang chiến đấu trong xứ Israel. Trong Do thái giáo, khi cầu nguyện cho một ai đó, chúng ta nhắc tới tên của họ theo sau tên của mẹ người ấy. Hai vợ chồng nầy đưa ra cái tên: “Barak, con trai của Orna”. Ở đây, anh ta đang đứng trước mặt họ  -- chàng thanh niên mà họ đã cầu thay cho – và anh ta còn sống và mạnh giỏi.

Thậm chí tuyệt vời hơn nữa, là ngay trước chuyến đi, người phụ nữ đã cầu thay cho Barak tự hỏi không biết anh ta có thực sự sống sót và điều chi đã xảy đến cho anh ta. Cô đã cầu nguyện, xin Đức Chúa Trời không biết Ngài có thể giúp cô tìm ra Barak, con trai của Orna hay không!?! Không những Đức Chúa Trời đã nghe lời cầu nguyện của cô, mà còn làm ra phép lạ khả thi nầy nữa.

Câu chuyện ngọt ngào này có thể khuyến khích tất cả chúng ta chịu khó cầu nguyện càng hơn và nhiệt tình hơn khi biết rõ rằng Đức Chúa Trời lắng nghe từng lời nói và biết cách làm cho những lời cầu nguyện của chúng ta thành ra hiện thực. Hôm nay, chúng ta hãy cầu nguyện với nhiều đức tin hơn và niềm tin kiên định rằng Thiên Chúa đang lắng nghe.