Lập Con Người Làm Ưu Tiên
“Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se rằng: Hãy truyền cho dân
Y-sơ-ra-ên rằng: Ngày rằm tháng bảy nầy là lễ lều tạm, trải qua bảy ngày đặng
tôn kính Đức Giê-hô-va” — Lê-vi ký 23:34
Một câu chuyện kể về Ra-bi Pinchas xứ Koretz, ông
sống ở Nga vào thế kỷ thứ 18. Ra-bi Pinchas là một người công bình duy nhất
nhưng hầu như không ai biết điều đó. Điều này phù hợp với nhân vật thánh thiện,
khi ông có nhiều thời gian để nghiên cứu Kinh Torah, cầu nguyện và suy gẫm. Tuy
nhiên, cuối cùng tin tức về sự lỗi lạc của vị ra-bi xuất hiện. Lúc đầu, chỉ có
một vài người Do Thái đến tìm kiếm lời khuyên và ơn phước của ông. Nhưng rồi
dòng người lũ lượt kéo đến để gặp gỡ vị ra-bi thánh ấy.
Ra-bi Pinchas hoàn toàn không hài lòng chi hết với
danh tiếng mới nổi của mình, nhưng ông không thể xua người ta đi được. Tuy
nhiên, ông cảm thấy rằng ông không phục vụ Đức Chúa Trời đúng cách một khi ông
không còn tập trung vào việc nghiên cứu và cầu nguyện nữa. Vì vậy, ông cầu xin Đức
Chúa Trời rằng dân làng sẽ xem khinh ông để họ sẽ không còn đến gặp ông nữa.
Đức Chúa Trời đã làm ứng nghiệm lời thỉnh cầu,
và ngay sau đó người ta thôi không gõ cửa nhà của vị ra-bi nữa. Khi ra-bi ra chỗ
công cộng, ai nấy đảo mắt trong sự ghê tởm. Vị ra-bi hoàn toàn ổn thỏa với tình
huống này; bây giờ ông đã có thời gian để học hỏi và cầu nguyện. Vị ra-bi thưởng
thức sự cô lập của mình cho tới khi lễ Sukkot đến và ông không thể
tìm được ai để giúp ông dựng túp lều sukkah hoặc cho ông mượn các
thứ dụng cụ.
Cuối cùng, ông cũng dựng được một sukkah mỏng manh. Nhằm ngày Sukkot, một ngày lễ tưởng niệm
mối thông công và sự hiệp một, theo truyền thống phải đưa về nhà các thực khách
để dự bữa ăn. Tuy nhiên, không một ai chấp nhận lời mời của vị ra-bi. Vào đêm đầu
tiên lễ Sukkot, về biểu tượng người Do
thái mời linh hồn của Áp-ra-ham đến dự bữa tiệc, nhưng như câu chuyện cho biết,
thậm chí Áp-ra-ham cũng đã từ chối không dự với vị ra-bi.
Thức dậy, vị ra-bi cầu xin Đức Chúa Trời giúp
cho ai nấy sẽ chấp nhận ông một lần nữa. Một lần nữa đám đông người đang xếp hàng
chờ đợi để trò chuyện với vị ra-bi. Một lần nữa, vị ra-bi không có nhiều thời
gian để nghiên cứu và cầu nguyện, song bây giờ điều đó không còn làm phiền ông
nữa, vì những ưu tiên của ông đà thay đổi.
Không phải ngẫu nhiên mà lễ Sukkot chỉ theo sau vài ngày Những
Ngày Lễ Lớn. Những ngày đó mối quan hệ cá nhân của chúng ta với Đức Chúa Trời
vốn có rất nhiều. Nhưng e chúng ta cũng bị cuốn vào mối quan hệ riêng tư của
chúng ta, lễ Sukkot đến để dạy cho chúng ta
biết rằng yêu thương tha nhân và phục vụ tha nhân là đủ phần phục vụ Chúa.
Trong khi cầu nguyện và nghiên cứu Kinh Thánh là
điều cần thiết, chúng ta cũng cần phải lập con người làm ưu tiên. Tuần này, hãy
dành thời gian để phục vụ một người bạn đang có cần, một người lạ cần giúp đỡ,
hoặc một thành viên gia đình cần thời gian của chúng ta. Cách tốt nhất để ràng buộc
với Cha chúng ta là yêu thương con cái của Ngài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét