Một Ngày Phải Nhớ Và Giữ
“Hãy nhớ ngày nghỉ đặng làm nên ngày thánh” — Xuất
Êdíptô ký 20:8
“Hãy giữ ngày nghỉ đặng làm nên thánh, y như Giê-hô-va Đức Chúa
Trời ngươi đã phán dặn ngươi” — Phục truyền luật lệ ký 5:12
Có phải bạn biết việc giữ ngày nghỉ có liên quan
đến hai thành phần chính — nhớ đến ngày Sa-bát (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:8) và giữ ngày Sa-bát (Phục truyền luật lệ ký 5:12)?
Thật vậy, theo quan điểm của người Do thái, các câu
chuyện này trong Kinh thánh mô tả ngày Sa-bát bằng các thuật ngữ khác. Thuật ngữ
thứ nhứt: “zakhor et yom hashabbat” từ Xuất Ê-díp-tô ký, nhắc
cho chúng ta “nhớ” ngày Sa-bát, một thuật
ngữ có ý nghĩa tích cực trong tiếng Hy-bá-lai. Mạng lịnh thứ hai nói "shamor et yom hashabbat" — giữ ngày Sa-bát
bằng cách giữ nó được nên thánh. Mạng lịnh này là một ý nghĩa tiêu cực và ám chỉ
đến các mạng lịnh tiêu cực trong việc tuân giữ ngày Sa-bát, giống như các thứ luật
ngăn cấm công việc có tính sáng tạo.
Tại sao lại có bản chất kép trong việc chúng ta tuân
giữ ngày Sa-bát chứ? Theo các vị ra-bi, khi Đức Chúa Trời công bố ra Mười Điều
Răn, thực sự Ngài đã nói ra bằng cả hai từ — shamor và zakhor — cùng nhau để dạy cho chúng ta biết rằng chúng ta làm cho
ngày Sa-bát ra thánh chỉ khi chúng ta tuân giữ cả hai: các mạng lịnh tiêu cực
và tích cực của nó.
Trong khi người Do Thái tuân giữ những lịnh cấm
đoán khác trong ngày — “ngươi chớ” — một sự kềm chế như thế đối với việc nhúm lửa hay
công việc buôn bán, chúng ta cũng phải vui mừng trong tinh thần của ngày Sa Bát
bằng cách tuân giữ các chiều kích tích cực của nó, như nghiên cứu Kinh Thánh, cầu
nguyện, ăn uống lễ hội, và dành thời gian với gia đình và bạn bè.
Rõ ràng quá, có phải không? Nếu không có những mặt
tích cực, ngày Sa-bát sẽ trở thành một ngày của những việc không nên làm và thiên
về với luật pháp. Và không có những mặt tiêu cực, ngày ấy mất đi một khía cạnh
của sự thánh hoá nó xuất phát từ kỷ luật tuân theo các mạng lịnh của Đức Chúa
Trời. Chúng ta cần cả hai yếu tố để mang lại sự cân đối đáng mong muốn và thái
độ thích ứng cho phép chúng ta bước vào trọn vẹn sự yên nghỉ và phước hạnh của Đức
Chúa Trời.
Tôi tin rằng hết thảy chúng ta đều được lợi từ
việc tuân giữ ngày Sa-bát, và đối với Cơ đốc nhân, Ngày của Chúa, trong tư thế
này — bằng cách ghi nhớ và tuân giữ nó. Chúng ta nhớ ngày nghỉ do Đức Chúa
Trời ấn định bằng cách tập trung vào Ngài và dành thời gian thờ lạy và thông
công với gia đình cùng với nhiều người khác. Chúng ta tuân giữ ngày Sa-bát của
Đức Chúa Trời bằng cách dành thời gian ra khỏi những thói quen bận rộn của
chúng ta và thiết lập những ranh giới bao xung quanh ngày ấy.
Đức Chúa Trời mời chúng ta mỗi tuần đến dự phần vào
các ơn phước dư dật đang chờ chúng ta nếu chúng ta nhớ và giữ cái ngày đặc biệt
này. Thắc mắc là dù chúng ta có thực sự tự thắng trước kinh nghiệm thiên thượng
này và nắm lấy sự oai nghi và tầm quan trọng sự yên nghỉ thánh của Đức Chúa Trời
hay không, nếu chúng ta làm theo như vậy, chúng ta được hứa sự chúc phước của Đức
Chúa Trời về shalom, bình an.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét