Thứ Tư, 24 tháng 10, 2018

CỨ HƯỚNG THƯỢNG



Cứ Hướng Thượng

Trước mặt dân Y-sơ-ra-ên, các người đó phao phản xứ mình đã do thám mà rằng: Xứ mà chúng tôi đã đi khắp đặng do thám, là một xứ nuốt dân sự mình; hết thảy những người chúng tôi đã thấy tại đó, đều là kẻ hình vóc cao lớn — Dân số ký 13:32.

Câu Kinh Thánh của chúng ta hôm nay ra từ câu chuyện quen thuộc, khi Môi-se sai 12 thám tử đi do thám xứ Canaan, Đất Hứa, để khám phá và tường trình lại những gì họ đã xem thấy. Khi trở về, mười trong số 12 thám tử đã mang lại một tường trình xấu về xứ Canaan và báo cáo: Xứ mà chúng tôi đã đi khắp đặng do thám, là một xứ nuốt dân sự mình; hết thảy những người chúng tôi đã thấy tại đó, đều là kẻ hình vóc cao lớn.

Phần nhiều người trong chúng ta rất quen thuộc với câu chuyện này đến nỗi chúng ta đọc ngay những dòng chữ đó. Nhưng nếu bạn dừng lại và suy nghĩ về nó, thì thấy ngôn từ không có ý nghĩa gì cả. Thực vậy, chúng là một sự mâu thuẫn hoàn toàn! Một là đất nuốt dân sự của nó hoặc dân sự sống ở đó có hình vóc cao lớn và không nuốt ai hết. Vậy là điều nào?

Ở một mặt, bậc thánh hiền Do Thái giải thích sự mâu thuẫn bằng cách chỉ ra rằng Đức Chúa Trời đã khiến cho nhiều người chết trong thời điểm các thám tử ở trong xứ Ca-na-an. Các thám tử để ý thấy một số đám tang rất bất thường, đây là lý do tại sao họ mang về một tường trình nói đất đã giết chết dân của nó.

Bậc thánh hiền cũng chỉ ra rằng Đức Chúa Trời khiến cho những cái chết này để bảo vệ các thám tử bằng cách làm sao lãng người dân địa phương. Hơn nữa, dân sự mà các thám tử nhìn thấy trong xứ có hình vóc cao lớn hơn. Có lẽ các thám tử đã nói rằng duy hạng người mạnh sức như thế mới có thể thoát khỏi nạn dịch của một vùng đất đã giết chết rất nhiều người.

Nhưng chúng ta hãy xem xét kỹ hơn cụm từ này, ở đây chúng ta có thể tìm ra một sứ điệp cho chúng ta ngày nay đang sống trong thế giới nhắm vào vật chất của chúng ta. Sát nghĩa, câu Hy-bá-lai dịch là: “Xứ mà chúng tôi khám phá làm điêu tàn những ai ngồi trong đó”. Chiếu theo cách dịch này từ nguyên mẫu Hy-bá-lai, chúng ta học biết rằng trong xứ Israel, người ta phải tấn tới liên tục về mặt thuộc linh. Những ai “ngồi trong xứ” – nói cách khác, những ai cứ ù lì, tự mãn, và không thay đổi – sẽ bị điêu tàn đi. Chủ nghĩa vật chất đời này sẽ tước đi mạng sống của họ, và họ sẽ hoàn toàn bị gói ghém trọn vẹn trong đó.

Sứ điệp cho chúng ta ở bất cứ đâu chúng ta sinh sống thì giống như đi bộ lên một thang cuộn đang chạy xuống vậy. Nếu bạn không di chuyển hướng lên trên, tự động bạn sẽ bị tụt hậu.

Khi một gia đình Do Thái chuyển đến Israel, chúng ta đề cập đến việc ấy theo tiếng Do Thái như đang “thực thi aliyah”. Aliyah có nghĩa là “hướng lên”. Chuyển đến Israel được xem là lên cao về mặt thuộc linh. Tôi có một người bạn từng nói: “Thực thi aliyah một lần là không đủ đâu. Chúng ta phải thực thi aliyah mỗi ngày – ngay cả ở ngoài xứ Israel”.

Lên cao - đây là cùng một sứ điệp. Chúng ta phải tích cực lên cao về mặt thuộc linh mỗi ngày. Ngày hôm nay chúng ta có thể tin cậy Đức Chúa Trời nhiều hơn một chút không? Hôm nay chúng ta có thể trở thành một người tốt hơn ngày hôm qua không? Chúng ta không được phạm sai lầm vì bận rộn với đời sống vật chất mà chúng ta thôi không sống theo và tấn tới về mặt thuộc linh.

Thực thi aliyah trở thành một phần trong thói quen hàng ngày của bạn. Hãy cứ hướng thượng, mỗi ngày một thời điểm.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét