Yêu Thương Con Trẻ
“Hỡi
Đức Chúa Trời, xin ban cho vua sự xét đoán của Chúa, và ban cho vương tử sự
công bình của Ngài” – Thi thiên 72:1
Trong mấy năm gần đây, một thảm kịch không thể
nói ra lại úp đổ trên một gia đình Do Thái ở Brooklyn. Một cái đĩa nóng, bị bỏ lại
khi người Do Thái thường làm vậy để không vi phạm luật Sa-bát bằng cách nấu ăn
vào ngày Sa-bát, bị hư đi và bị đốt cháy rồi hình thành một ngọn lửa rực rỡ bao
lấy ngôi nhà của gia đình. Ngay sau nửa đêm, gia đình Sassoon đã đi ngủ. Cha của
họ đã đi dự một khóa bồi dưỡng tâm linh. Ngọn lửa lấy đi các sinh mạng của bảy
trong số tám đứa con của nhà Sassoon. Chỉ có người mẹ và một đứa con gái sống
sót bằng cách nhảy ra ngoài cửa sổ ở tầng hai.
Tôi không kể câu chuyện này bởi vì tôi có thể giải
thích nó. Khi một thảm hoạ có cường độ như vậy xảy ra, đơn giản là chẳng có lời
giải thích nào cả. Chúng ta sống giống như A-rôn khi hai đứa con của ông, Na-đáp
và A-bi-hu, bị giết bằng lửa: “A-rôn
nín lặng” (Lê-vi ký 10:3). Không
có gì để nói, chẳng có gì để giải thích. Đức tin thầm lặng của chúng ta nói nhiều
hơn bất kỳ lời lẽ nào có thể thốt ra.
Tuy nhiên, tôi muốn chia sẻ với bạn lời lẽ của
Ra-bi Gabriel Sassoon, cha của bảy thiên sứ là các con của ông ấy. Những khoảnh
khắc như thế này rất là đau đớn kinh khủng, tuy nhiên vẫn có một sự trong sáng và
ánh sáng soi rọi vào. Lời lẽ của Ra-bi Sassoon tại đám tang bảy đứa con của ông
không những tôn vinh Đức Chúa Trời, mà còn dạy cho chúng ta một số bài học thật
năng động.
Ra-bi Sassoon đã nói
trong hai hàng nước mắt: "Mọi người đều quên
điều chi là quan trọng trong cuộc sống, con cái của tôi không thể tin được. Chúng
là hạng người tốt nhất. Song sự thật là, từng đứa đều là người tốt nhất. Mỗi đứa
trẻ đều là đứa trẻ đẹp đẽ nhất trên thế gian . . . Khi bạn yêu thương con cái của
bạn, bạn đang yêu thương Hashem (Đức Chúa Trời). Nụ cười của đứa trẻ, tiếng cười
khúc khích, giọng cười, những thành công, các ước mơ của nó – đó là sự phản ánh
của Hashem . . . Mọi người hãy làm ơn, hãy yêu thương con cái mình; hãy yêu
thương các đứa trẻ khác nữa. Mọi sự đấy là đáng kể”.
Thi thiên 72 đánh dấu Thi thiên sau cùng của Vua
David. Câu cuối cùng chép: “Chung
các bài cầu nguyện của Đa-vít, con trai Y-sai” (câu 20). Đề tài lời lẽ sau cùng của David cho chúng ta
là gì chứ? Đối tượng lời cầu nguyện sau cùng của ông dâng lên Đức Chúa Trời đã được
ghi chép lại là gì chứ? Đây là lời nài xin vì ích cho Solomon con trai ông. Thi
thiên bắt đầu: “Về Solomon. Hỡi Đức Chúa Trời, xin ban cho vua sự xét đoán của Chúa, và ban
cho vương tử sự công bình của Ngài”. Khi cuộc sống của David đến hồi chấm dứt, ông đã
cầu thay cho điều chi là quan trọng nhất — ấy là con trai ông.
Tôi muốn khích lệ hết thảy chúng ta phải yêu thương
hết thảy con cái của Đức Chúa Trời. Nếu chúng ta tích hợp sứ điệp của Ra-bi
Sassoon, chúng ta sẽ mang lại ý nghĩa cho cuộc sống của những người quá cố và
nâng cao đời sống của những người còn đang sống. Hết thảy chúng ta thường xuyên
bị cuốn vào sự hối hả và nhộn nhịp của cuộc sống rồi quên đi những gì thực sự là
quan trọng. Rất là đơn giản: ấy là yêu thương và trân trọng từng đứa trẻ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét