Chủ Nhật, 17 tháng 7, 2016

KHÔNG MỘT TẤM BIỂN NÀO CHỈ ĐẾN THÀNH JERUSALEM


Không Một Tấm Biển Nào Chi Đến Thành Jerusalem
Không cho mắt tôi ngủ, cũng không cho mí mắt tôi nghỉ nhọc, cho đến chừng tôi tìm được một chỗ cho Đức Giê-hô-va, một nơi ở cho Đấng Toàn năng của Gia-cốp! — Thi thiên 132:4–5

Ngày nay, tìm thấy Jerusalem là điều rất dễ dàng. Bạn có một sự lựa chọn các tấm bản đồ, rồi với công nghệ Internet, thậm chí bạn có thể tiếp cận quan sát từng con đường chỉ với cái ấn nút. Ngược lại, khi người Do Thái sống trong xứ Israel cách đây vài thiên niên kỷ, tìm kiếm Jerusalem không phải là chuyện đơn giản đâu. Không phải chỉ vì họ thiếu công nghệ, mà vì họ thiếu ngay cả sự trợ giúp cơ bản nhất. Không có tấm biển nào dẫn đến Jerusalem và điều này là điều có tính toán. Đây là một phần trong chương trình của Đức Chúa Trời cho người nào tìm đường đến với Jerusalem, họ sẽ tốn nhiều thì giờ và nỗ lực.

Tương tự như vậy, Kinh Thánh không hề tiết lộ một cách rõ ràng nơi mà Đền Thờ của Đức Chúa Trời sẽ được xây dựng. Trong sách Phục truyền luật lệ ký, chúng ta đọc: "song nơi nào trong những chi phái các ngươi, mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi sẽ chọn, đặng đặt danh Ngài, tức là nơi ngự của Ngài, thì các ngươi phải tìm đi đến đó" (12:5). Đức Chúa Trời đã chọn một chỗ mà ở đó Ngài sẽ ngự trị, nhưng chúng ta phải tìm cho ra nơi đó.

Vua David là người đã tìm gặp chỗ của Đức Chúa Trời. Bậc thánh hiền Do Thái dạy rằng khi David khám phá ra bối cảnh dành cho Đền Thờ của Đức Chúa Trời, ông viết ra Thi thiên 132. Ở đó, ông viết: "Đức Giê-hô-va ôi! xin nhớ lại Đa-vít, Và các sự khổ nạn của người; Thể nào người thề cùng Đức Giê-hô-va, … Tôi hẳn không vào trại mình ở, chẳng lên giường tôi nghỉ, không cho mắt tôi ngủ, cũng không cho mí mắt tôi nghỉ nhọc, cho đến chừng tôi tìm được một chỗ cho Đức Giê-hô-va, một nơi ở cho Đấng Toàn năng của Gia-cốp!" (các câu 1-5). David đã làm việc không mệt mỏi cả ngày lẫn đêm và không tìm sự yên nghỉ riêng cho đến khi ông khám phá ra bối cảnh nơi ở của Đức Chúa Trời. Chỉn khi ấy David mới có thể bình yên an nghỉ tại tư thất mình.

Chúng ta không làm chi khác hơn là tự hỏi tại sao Đức Chúa Trời khiến cho khó mà tìm ra nơi ngự của Ngài như thế!?! Tại sao David phải chịu khó nhọc đến như vậy? Tại sao Kinh Thánh không nói rõ ràng Đền Thánh phải được xây dựng ở chỗ nào? Tại sao, khi Đền Thờ được xây dựng, chẳng có một tấm biển nào chỉ ta Đền ấy hoặc đến Jerusalem? Chắc chắn Đức Chúa Trời muốn chúng ta phải tìm kiếm Ngài, vậy tại sao Ngài khiến cho việc ấy ra khó như thế chứ?

Một người có thể được ban cho nhiều thứ trong cuộc sống, nhưng chúng ta không hề được ban cho Đức Chúa Trời. Một người phải làm việc để được tiếp nhận Đức Chúa Trời. Mỗi cá nhân đều cần phải tìm kiếm Đức Chúa Trời, nếu người ấy [nam hay nữ] muốn tìm gặp Ngài. Đây là lý do tại sao Đức Chúa Trời khiến chúng ta phải làm việc để tìm gặp địa chỉ nhà Ngài – để dạy cho chúng ta biết rằng chúng ta phải luôn luôn đầu tư thời gian và năng lực vào mối quan hệ. Không một ai có thể ban cho chúng ta Đức Chúa Trời; chúng ta phải khám phá ra Ngài tuỳ theo công việc và sự bền đỗ của chính chúng ta.

Hôm nay, chúng ta không còn phải làm việc để tìm gặp Jerusalem, nhưng chúng ta vẫn phải làm việc ở mối quan hệ của chúng ta với Đức Chúa Trời. Cầu nguyện, nghiên cứu Kinh Thánh, giúp đỡ người khác, đưa ra nhiều câu hỏi và tìm những câu trả lời là mọi cách thức quan trọng để xây dựng mối quan hệ của chúng ta với Đức Chúa Trời. Chúng ta hãy xem xét cách thức mà ngày nay chúng ta sẽ tìm ra Đức Chúa Trời.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét