Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2016

DÀNH CHO NGƯỜI KHÁC LỢI ÍCH CỦA SỰ NGHI NGỜ


Dành Cho Người Khác Lợi Ích Của Sự Nghi Ngờ
“Lừa nói cùng Ba-la-am rằng: Tôi há chẳng phải là lừa của người mà người đã cỡi luôn đến ngày nay sao? Tôi há có thói làm như vậy cùng người chăng? Người đáp: Không”  — Dân số ký 22:30

Mới đây tôi có đọc một câu chuyện minh họa chỉ ra chúng ta không bao giờ nhìn thấy hết toàn bộ bức tranh trong cuộc sống. Trong câu chuyện, một người phụ nữ bị quẫn trí và bị xúc phạm khi bà không nhận được lời mời đến dự đám cưới từ người mà bà xem là bạn tốt. Người bạn đã sắp xếp đám cưới thật linh đình cho con gái đã đính hôn của mình và thậm chí còn tệ hại hơn nữa là bàn bạc các chi tiết của đám cưới ở trước mặt người phụ nữ bị xúc phạm nầy.

Người phụ nữ nghĩ: "Thiệt là vô tình dường bao khi dám nói với mình mọi sự về đám cưới rồi lại từ chối không mời mình!" Người phụ nữ ấy đã giữ ác cảm với người bạn ấy trong 20 năm. Bà thôi không trò chuyện với người ấy, đi ngang qua nhà người ấy công khai thậm chí chẳng gật đầu chào nữa. Thế rồi một ngày kia, một bao thư cũ, rách tìm đến trong hòm thư. Nó có ghi lời mời đến dự tiệc cưới. Cùng với phong bì là một lá thư xin lỗi từ văn phòng bưu điện giải thích thể nào thư mời nầy đã bị thất lạc trong 20 năm.

Trong phần đọc Ngũ Kinh tuần này, chúng ta đọc về thuật sĩ Balaam, vua dân Mô-áp là Ba-lác đã mướn ông đến rủa sả con cái Israel. Đức Chúa Trời không tán thành chương trình này, thế là Balaam sửa soạn chuyến hành trình của mình, Đức Chúa Trời đã sai một thiên sứ với gươm chói loà đứng chặn đường ông. Balaam không thể nhìn thấy thiên sứ, nhưng con lừa mà ông cỡi có thể nhìn thấy một hữu thể siêu nhiên. Như một kết quả, con lừa bỏ chạy trong hoảng sợ. Balaam không nắm bắt được sự thật, ông đánh đập con lừa cho đến khi nó quay trở lại con đường, ở đó một lần nữa nó lại nhìn thấy thiên sứ rất đáng hãi hùng kia. Con lừa bỏ chạy một lần nữa, lần này nó dặm lên chân của Balaam. Balaam lại đánh con lừa. Con lừa ở trong chỗ tuyệt vọng và bị đánh đòn một lần nữa.

Kế đó, một phép lạ xảy ra và Đức Chúa Trời đã mở miệng con lừa, nó hỏi Balaam nó đã làm gì để xứng đáng với sự đối đãi nghiệt ngã như vậy!?! Balaam đáp rằng nếu như ông có gươm thì ông ta cũng sẽ giết chết con lừa. Con lừa nói: "Tôi há chẳng phải là lừa của người mà người đã cỡi luôn đến ngày nay sao? Tôi há có thói làm như vậy cùng người chăng? Người đáp: Không”. Khi ấy, Đức Chúa Trời mở mắt Balaam ra thì ông đã hiểu.

Bậc thánh hiền Do Thái giải thích rằng cuộc trò chuyện này là một bài học rất lớn cho chúng ta nhắm vào việc xét đoán ưu ái cho người khác. Con lừa đã nói với Ba-la-am: Tôi luôn luôn trung thành và ích lợi cho ông – ông nên xử sự ưu ái với tôi và nhận ra rằng có việc gì đó mà ông không thấy. Cũng một thể ấy, chúng ta phải tiếp cận với bạn bè và gia đình của mình với thái độ tương tự. Nếu họ luôn xử sự tốt với chúng ta, chúng ta không nên lên án họ vì một hành động chẳng có nghĩa lý gì đối với chúng ta. Chúng ta sẽ dành cho bạn bè và gia đình của chúng ta lợi ích của sự nghi ngờ.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét