Chọn Sống Vui Vẻ Hơn Sống
Đúng
“Con có thấy người nào khôn ngoan theo mắt nó
chăng? Còn có sự trông cậy cho kẻ ngu muội hơn là cho nó” — Châm
ngôn 26:12
Có một vị rabi từng rất nổi tiếng, ông đã
dạy các học trò mình về cách cư xử thích đáng trong cuộc sống. Ông hỏi các học
trò mình: "đâu là sự khác biệt giữa người lớn
và trẻ nhỏ?" Nhiều câu trả lời được đưa ra tập trung vào sự trưởng thành đáng
phải có của người lớn và dại dột của trẻ nhỏ. Tuy nhiên, câu trả lời của vị
rabi Do Thái đã không khen chi những người lớn cả. Thay vì thế, ông dạy rằng
người lớn cứ giữ lấy sự hận thù trong khi trẻ nhỏ thì không.
Nếu bạn có mặt ở giữa vòng những đứa trẻ
nhỏ, có lẽ bạn đã chứng kiến điều nầy trước tiên. Một đứa trẻ có thể sẽ rơi vào
chỗ đánh lộn với một đứa trẻ khác trong một phút rồi làm bạn thân cận nhất với
cùng đứa trẻ ấy một vài phút sau đó. Một đứa trẻ có thể nói cho mẹ mình biết rằng
nó ghét bà ấy rồi sau đó 10 phút nó quyết định rằng bà là người mẹ tốt nhất
trên thế giới. Mặt khác, nếu một người lớn nói với bạn rằng người ấy [nam hay nữ] sẽ không trao đổi với bạn nữa,
rất có thể là 15 năm sau đó, bạn vẫn chưa nói một chữ nào về người đó. Người lớn
có thể tổ chức một đám cưới cho con mình mà không mời một người đã từng là bạn
thân nhất của mình vì một điều gì đó xảy ra nhiều năm trước đây.
Vị rabi Do Thái có một thắc mắc dành cho
các học trò của mình. Ông hỏi: "Tại sao người lớn,
là những người trưởng thành, lại giữ hận thù trong khi trẻ nhỏ, chúng kém cõi
hơn, lại có thể cho qua?" Vị rabi giải thích rằng trẻ nhỏ chọn sống vui
vẻ hơn là sống đúng, trong khi người lớn chọn sống đúng hơn là sống vui vẻ.
Kết thúc một mối quan hệ từng được ấp ủ
là điều rất kinh khủng. Trải qua cuộc sống mà chẳng nói năng gì tới một thành
viên trong gia đình, một người bạn cũ, một người hàng xóm là điều khổ sở lắm.
Nhưng hầu hết mọi người đều muốn sống đúng hơn là nhấc điện thoại lên rồi thừa
nhận rằng họ đã sai lầm hoặc là người đầu tiên thực hiện sự sửa đổi. Chúng ta
có rất nhiều điều phải tiếp thu từ con trẻ!
Đây là những gì vua Solomon muốn nói đến
khi ông viết: “Con có thấy người nào khôn ngoan theo mắt nó
chăng? Còn có sự trông cậy cho kẻ ngu muội hơn là cho nó”. Làm sao lại có sự trông cậy cho một kẻ dại hơn
là cho một người khôn chứ? Khi chúng ta xem mình là khôn theo mắt mình – để sống
đúng theo thời gian – có nhiều hy vọng cho một đứa trẻ bốn tuổi chưa biết gì
nhiều, mà cũng chưa cần phải sống đúng nữa. Đôi khi, việc chúng ta gắn bó với sự
khôn ngoan của chúng ta có thể ngăn chặn chúng ta đưa ra các quyết định sáng suốt.
Hôm nay, chúng ta hãy dành chút thời
gian để suy nghĩ về việc "sống đúng". Khi nào thì chúng ta
cảm thấy mình cần phải sống đúng? Có phải là lúc bước vào các mối quan hệ của
chúng ta ở nhà, nơi sở làm, hoặc với những người lạ? Hôm nay, hãy thực hành việc
sống tử tế hơn là sống đúng đi. Và nếu có một mối quan hệ trong cuộc sống của
chúng ta mà cần vá lại, nguyện chúng ta có đủ can đảm để nhấc điện thoại lên và
gọi. Hãy chọn sự vui vẻ, hãy chọn sự tử tế, và hãy chọn sự sống.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét