Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2016

PHƯỚC HẠNH ĐANG ĐẾN


Phước Hạnh Đang Đến
Đoạn, Ê-li nói cùng A-háp rằng: Hãy đi lên, ăn và uống, vì tôi đã nghe tiếng mưa lớn — I Các Vua 18:41

Cách đây mấy năm, Israel đã trải qua một mùa đông khô hạn nhất trong lịch sử. Sở dĩ điều đó quan trọng là vì ở đây vùng Trung Đông, nếu mưa không đến trong những tháng mùa đông, trời sẽ chẳng có gì để mà đổ xuống cả. Tuy nhiên, giống như mùa đông sắp qua, và cùng với nó mọi hy vọng về mưa, đất nước được nhuần gội với một cơn mưa cuối mùa thật lớn. Sự thể giống như Đức Chúa Trời đang phán: "Đừng tuyệt vọng. Ngay cả khi trời có vẻ như không bao giờ mưa trở lại nữa, ta vẫn có thể làm cho nước đổ xuống kia mà!"

Trong phần đọc Kinh Thánh tuần này, chúng ta tìm hiểu về một thời điểm khác khi có cơn hạn hán tại Đất Thánh. Thực vậy, câu chuyện này diễn ra vào năm thứ ba của cơn hạn hán nghiêm trọng. Đức Chúa Trời đã sai hạn hán đến, vì cớ điều ác mà A-háp, vua của Israel, đã làm cho lan rộng khắp xứ. Dân sự đã dính dáng nhiều vào sự thờ lạy hình tượng và đủ loại sinh hoạt bất kỉnh. Cuối cùng, trong năm thứ ba Đức Chúa Trời phán thôi thế là đủ rồi. Ngài phán cùng tiên tri Êli cho biết rằng mưa đang trên đường đến.

Như đã được hướng dẫn, Êli chuyển tin tức cho Aháp và báo cho ông biết: "Hãy đi lên, ăn và uống, vì tôi đã nghe tiếng mưa lớn".

Bấy giờ, trời đã mưa đâu!?! Mặt đất khô ran như nó đã bị khô hạn và không có một đám mây nào trên bầu trời. Nhưng Êli biết rõ mưa đang đến. Ông có thể nghe thấy giông bão đang đến gần mặc dù nó vẫn còn cách xa nhiều dặm đường.

Tôi có thể hình dung những gì A-háp đã suy nghĩ: "Chẳng có mưa đâu! Đây là một ngày nắng chói khô hóc mà!" Kinh Thánh cho chúng ta biết rằng Êli sai tôi tớ đi ra sáu lần để kiểm tra dấu hiệu có mưa trên biển. Chẳng có gì hết. Sau đó, đến lần thứ bảy, người tôi tớ cho hay rằng hắn đã nhìn thấy một đám mây nhỏ, có kích thước bằng bàn tay của một người. Bấy nhiêu là đủ cho Êli có cần để xác nhận rằng một trận mưa như trút sắp xảy ra. Ông nói với A-háp: "Hãy thắng xe và đi xuống, kẻo mưa cầm vua lại chăng" (câu 44).

Một lần nữa, tôi có thể hình dung A-háp đang bật cười khi tư tưởng về mưa với chỉ một lời thì thầm về một đám mây trên bầu trời. Tuy nhiên, trong một lúc: "trời bị mây che đen, gió nổi dậy, và có cơn mưa rất lớn" (câu 45), Aháp cỡi ngựa quay về trong cơn mưa tầm tã đó.

Quí bạn ơi, chúng ta cần phải nhớ câu chuyện này khi chúng ta đang ở trong một mùa khô hạn của đời sống mình. Đôi khi trời có vẻ như khô hạn cứ tiếp diễn hoài – chúng ta sẽ không bao giờ thoát khỏi nợ nần, chúng ta sẽ không bao giờ cảm thấy bình thường được, không bao giờ tìm thấy người bạn đời đúng nghĩa, và cứ thế… Tuy nhiên, Đức Chúa Trời có thể đổ xuống nhiều ơn phước vào đời sống của chúng ta trong một khoảnh khắc thật đơn sơ. Đừng chán nản về việc muốn nhìn thấy mọi sự ra tốt lành ngay bây giờ; thay vì thế hãy sẵn sàng để nhận lãnh các ơn phước đang trên đường đến của chúng.


Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2016

KỲ HÀNH ĐỘNG


Kỳ Hành Động
Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Phi-nê-a, con trai Ê-lê-a-sa, cháu A-rôn, thầy tế lễ, đã xây dân Y-sơ-ra-ên khỏi cơn giận ta, vì lòng kỵ tà thúc giục lòng người; vậy, ta không có diệt dân Y-sơ-ra-ên trong cơn kỵ tà của ta  — Dân số ký 25:10–11

Có một câu nói xưa như thế nầy: "Bạn không thể cày một thửa ruộng bằng cách chuyển nó qua trong đầu của bạn". Nói cách khác, có kỳ để suy nghĩ về mọi việc, nhưng cũng có kỳ để hành động. Nếu chúng ta đợi cho đến khi chúng ta hoàn toàn sẵn sàng, chúng ta có thể chờ đợi trong cả phần còn lại của cuộc đời chúng ta.

Trong phần đọc Ngũ Kinh tuần này bắt đầu với câu chuyện nói tới một người nắm lấy hành động khi mọi người khác đang tìm cách hình dung xem mình phải làm gì!?! Người đó là Phi-nê-a, phần đọc Kinh Thánh nói tới danh tánh người.

Sau khi thất bại không rủa sã dân Israel được, Balaam mới đưa ra kế hoạch khác hầu làm suy yếu dân Israel. Ông ta sắp đặt nhiều phụ nữ xinh đẹp người Ma-đi-an để quyến rũ những người Do Thái rồi lừa họ phạm vào việc thờ lạy hình tượng. Kế hoạch đã thành công, và Đức Chúa Trời khởi sự quét sạch người Do thái. Tình trạng phi luân lên tới đỉnh điểm khi Xim-ri, một hoàng tử của Israel, trắng trợn phạm tội với một công chúa người Ma-đi-an trong trại quân của Israel.

Trong khi mọi người quyết định phải làm gì về tình huống nầy, Phi-nê-a đã hành động. Ông bước vào trại của Xim-ri rồi giết chết hai tội nhân bằng cây giáo mình. Ngay lập tức, Chúa dừng lại trận dịch đòi tới 24.000 mạng người.

Trong Truyền đạo 3, Vua Solomon đã viết rằng có kỳ định cho mọi việc: "có kỳ xé rách, và có kỳ may; có kỳ nín lặng, có kỳ nói ra; có kỳ yêu, có kỳ ghét; có kỳ đánh giặc, và có kỳ hòa bình" (các câu 7-8), rồi trong Thi thiên 119, vua David dạy rằng cũng có "kỳ để hành động". Thi Thiên 119:126 sát nghĩa đọc: "Phải thì cho Đức Giê-hô-va làm, vì loài người đã phế luật pháp Ngài". Đây là sự hiểu biết của người Do Thái về câu Kinh Thánh nầy và đã được trích dẫn trong nhiều thế kỷ như một lời nhắc nhở rằng có kỳ để suy nghĩ, có kỳ nói ra, và có kỳ bàn bạc … Tuy nhiên, cũng có một kỳ phải nắm lấy hành động.

Bậc thánh hiền Do Thái dạy rằng khi Giacốp sắp sửa được chôn cất trong hang đá Mặc-bê-la, Êsau đã phản đối, ông xưng rằng ông xứng đáng với chỗ cuối cùng trong hang đá của các vị Tộc Trưởng. Một cuộc tranh cãi xảy ra ngay sau đó, và các con trai giải thích rằng thậm chí họ đã có chứng thư – chỉn khi còn ở trong xứ Aicập. Khi Nép-ta-li lấy nó ra để phục hồi, Chushim, một con trai của Đan người bị điếc, thấy ông nội mình là Giacốp, đang bị lấn lướt, vì vậy ông đã giết chết Êsau. Ông không bị kéo vào cuộc tranh cãi và biết rõ lúc nào phải hành động.

Quí bạn ơi, có những điều trong cuộc sống của chúng ta mà chúng ta biết chúng ta nên làm, nhưng chúng ta đã không làm. Có lẽ chúng ta đang suy nghĩ về cách tốt nhứt để làm việc ấy, hoặc không biết chúng ta có thực sự nên làm việc ấy hay không, hay chúng ta sẽ chờ cho đúng lúc. Thì thuận tiện là lúc bây giờ đây. Hãy lập hôm nay là ngày ấy. Hãy sống như Phi-nê-a và hãy hành động vì ích của Đức Chúa Trời!


Thứ Năm, 28 tháng 7, 2016

SỐNG CÁCH DẠN DĨ



Sống Cách Dạn Dĩ
“Kẻ ác chạy trốn dầu không ai đuổi theo; Nhưng người công bình mãnh dõng như một sư tử — Châm ngôn 28:1

Sarah, một người sống sót trong diệt chủng Phát-xít, đã chia sẻ với tôi cách bà cố gắng để tồn tại. Sarah là một thiếu niên khi gia đình bà nghe nói rằng Phát-xít Đức sẽ đến bắt tất cả các thiếu nữ Do Thái trong độ tuổi từ 18 đến 20 để lao động trong các trại lao động cưỡng bức. Gia đình có một con gái 18 tuổi tên Feiga, là người mà họ gửi đi để cô có thể được cứu. Lo sợ rằng Sarah có thể bị nhầm lẫn với Feiga, họ giấu bà trong một kẽ hở của bức tường trong nhà của gia đình.

Khi Phát-xít Đức đòi trao Feiga cho họ, bố mẹ đã cố gắng giải thích rằng Feiga không còn sống chung với họ. Phát-xít Đức không tin vào câu chuyện ấy rồi bắt đầu đánh đập bố mẹ bà. Sarah có thể nghe thấy mọi việc đang diễn ra. Trong một hành động can đảm để cứu bố mẹ mình, Sarah phá vách tường ra rồi nói: "Tôi là Feiga đây. Hãy bắt tôi đi". Mỉa mai thay, Sarah là người duy nhất trong gia đình còn sống sau chiến tranh. Chắc chắn Feiga đã bị bắt và bị giết chết với phần còn lại của gia đình mình bởi quân Phát-xít Đức.

Lòng dũng cảm của Sarah đã cứu mang cô, nhưng việc chẳng phải là dễ dàng đâu. Tuy nhiên, bà đã dõi theo bước chân của người nam người nữ lỗi lạc đi trước mình. Ápraham, là người sẵn sàng rời bỏ quê hương đi đến một nơi mà ông chưa biết; Môise, người dũng cảm đủ để đòi Pharaôn phải để cho dân sự Đức Chúa Trời ra đi; Mạcđôchê, người đã từ chối không sấp mình xuống trước mặt Ha-man; Êxơtê, là người đủ mạnh mẽ để tiếp cận nhà vua mà không có lệnh đòi, dù điều đó có nghĩa là phải đổi bằng mạng sống của bà; Rutơ, là người có can đảm để xin Bôô góa vợ giàu có kia lấy nàng làm vợ. Hết thảy những nhân vật quan trọng nầy đều có lòng can đảm, đã sống cách dạn dĩ, và sự dạn dĩ ấy đã tạo ra mọi khác biệt trên thế gian.

Vì cớ mọi việc làm của họ, một dân tộc mới đã được hình thành, một quốc gia mới đã được thành lập và được bảo tồn, và một chi họ mới được hình thành từ đó Đấng Mêsi sẽ ngự đến.

Trong Châm ngôn, chúng ta đọc: “Kẻ ác chạy trốn dầu không ai đuổi theo; Nhưng người công bình mãnh dõng như một sư tử. Bậc thánh hiền Do Thái giải thích rằng kẻ ác dễ sợ hãi vì họ không có đức tin nơi Đức Chúa Trời. Thay vì thế, họ sống trong một thế giới đáng sợ, ở đó cuộc sống dễ bị tổn thương, bừa bãi, vô mục đích, không có kế hoạch, hoặc ý nghĩa. Mặt khác, người công bình biết rõ rằng sự sống của họ đang ở trong tay của Đức Chúa Trời. Họ có thể sống cách dạn dĩ với sự nhận biết rằng Đức Chúa Trời sẽ làm cho họ được phục sinh.

Dịch từ nguyên ngữ Hybálai, trong câu này người công bình được sánh đặc biệt với sư tử tơ. Sư tử tơ vốn tự tin bởi vì nó biết rằng cha nó là một con sư tử hoàn toàn trưởng thành, mạnh mẽ và đầy quyền lực.

Ngày nay, hãy nhận biết rằng bạn là một sư tử đực hay cái, con trai hay con gái, của Nhà Vua toàn năng nhất. Hãy sống dạn dĩ và bước ra bằng đức tin. Ở đâu có sự tin cậy nơi Đức Chúa Trời, có lòng can đảm, và ở đâu có sự dạn dĩ, mọi sự đều khả thi.