Thôi Đừng Đuổi Gió
“Ta đã xem thấy mọi việc làm ra dưới mặt trời; kìa, thảy đều hư
không, theo luồng gió thổi” — Truyền đạo 1:14
Một trong những câu Kinh Thánh nổi tiếng
nhất do Solomon viết ra trong sách Truyền đạo là: “Ta đã xem thấy mọi việc làm ra dưới mặt trời; kìa, thảy đều hư
không, theo luồng gió thổi”. Là một vị vua,
Solomon đã làm và đã nhìn thấy mọi sự. Sau mọi trải nghiệm của mình, Solomon
tuyên bố rằng mọi sự đều vô nghĩa và vô mục đích. Nó giống như đuổi theo gió vậy.
Bạn có thể phấn đấu nhọc nhằn hơn, chạy nhanh hơn, nhưng không thể bắt lấy gió
được. Nó sẽ thổi xuyên qua bàn tay của bạn ngay cả khi bạn cố gắng để chạm vào
nó.
Bậc thánh hiền Do Thái đưa lời lẽ của
Solomon vào viễn cảnh. Ông đề cập đến việc theo đuổi vật chất, nó choán lấy phần
lớn thời gian của chúng ta ở đây trên đất. Về vật chất, chúng ta không bao giờ
có đủ đâu. Luôn luôn có thêm một sự thèm muốn. Vì vậy, giống như đuổi theo ngọn
gió, việc có nhiều của cải vật chất như chúng ta mong muốn là một mục tiêu khó
có thể đạt được.
Mặt khác, những cuộc theo đuổi về mặt
thuộc linh như sự ăn năn, nghiên cứu Kinh Thánh, và những việc lành đều có ý
nghĩa và có giá trị. Chính việc theo đuổi vô ý về khoái lạc thuộc thể và lợi lộc
vật chất mà Solomon đã lên tiếng chống lại. Cuộc theo đuổsi đó là một sự lãng
phí thời gian và phí cả cuộc sống.
Bậc thánh hiền ví sánh Solomon với một
ông già ngồi ở ngã tư đường. Một con đường bắt đầu trơn tru và ngay thẳng,
nhưng đầy với gai góc và lau sậy cho đến cuối đường. Con đường kia khởi sự với
gai và lau sậy nhưng kết thúc thật trơn láng. Sau khi đi qua cả hai con đường nầy,
ông cụ có khả năng cảnh báo khách qua đường nên tránh con đường láng mướt trông
xinh đẹp kia rồi bắt con đường tỏ ra nhiều khó khăn song thật sự là con đường tốt
hơn. Trong câu này, Solomon cảnh báo chúng ta đừng theo đuổi cuộc sống trông tốt
hơn, nó ưu ái lợi lộc vật chất mà hãy ưu ái với đời sống thuộc linh có thể khởi
sự với khó khăn nhưng dẫn tới sự vui mừng và bình an cho đến đời đời.
Tôi từng nghe ai đó thốt ra lời lẽ đáng
buồn nhất: "Tôi
đã lãng phí cả cuộc đời mình". Câu nói nầy do một vị doanh nhân thành đạt ở
đầu thập niên 50 tuổi của mình. Ở độ tuổi đó, ông nhận ra thời gian qua, ông đã
đam mê, ước mơ, và đầy năng lực khi ông được 20 tuổi. Nhưng kể từ thời điểm đó,
ông đã dần dần phát triển điều mà ông gọi là "cỗ máy tạo ra tiền", không có đam mê, các
mối quan hệ có ý nghĩa, và đóng góp. Những gì khởi sự như là một kế hoạch an
ninh tài chính đã trôi qua và trở thành một đòi hỏi điên cuồng để được giàu có,
trong khi cướp mất của ông ta các sự giàu có thật trong cuộc sống.
Hôm nay, chúng ta hãy kiểm tra thực tế
và nhìn vào nơi chúng ta đương đứng trong cuộc sống. Chúng ta đang làm gì hàng
ngày, hàng tuần, hàng năm? Có phải chúng ta chạy theo những giấc mơ, những đam
mê, và tiếng gọi trong cuộc sống không? Hay có phải chúng ta bị hư mất khi cố gắng
đuổi theo ngọn gió không? Chúng ta hãy theo đuổi điều chi có hồn, và khi làm
như vậy, cũng khiến cho đời sống của chúng ta ra có hồn nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét