Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2015

BẤT KỲ BUỔI SÁNG NÀO


Bất Kỳ Buổi Sáng Nào
Mỗi buổi mai tôi sẽ diệt hết thảy kẻ dữ trong xứ, đặng truất mọi kẻ làm ác khỏi thành Đức Giê-hô-va — Thi thiên 101:8

Truyền khẩu Do Thái giáo dạy câu chuyện sau đây: Lần kia, một nhóm các nhà hiền triết có một cuộc thảo luận về câu nói quan trọng nhất trong Kinh Thánh. Một vị lên tiếng: "Hỡi Israel: Hãy nghe. Giê hô va Đức Chúa Trời chúng ta, là Giêhôva có một không hai" (Phục truyền luật lệ ký 6:4). Thật vậy, niềm tin vào một Đức Chúa Trời là hòn đá góc của đức tin người Do Thái. Nhưng, một vị khác đề xuất: "yêu kẻ lân cận như mình" (Lêvi ký 19:18) vì niềm tin nơi Đức Chúa Trời là chưa đủ. Người ta cũng phải đối xử xứng đáng đối với đồng loại mình nữa.

Cuối cùng, vị hiền triết sau cùng đưa ra lời đề nghị thứ ba. Ông nói: "Buổi sáng hãy dâng của lễ một lần, và một lần nữa lúc chạng vạng" (Xuất Êdíptô ký 29:39), khi tham khảo đến của lễ hàng ngày đã được dâng lên trong Đền Thờ. Đúng là một sự lựa chọn kỳ lạ! Còn kỳ lạ hơn nữa là mọi người khác đều đồng ý với ông ta!

Như bạn có thể ước đoán, có một ý nghĩa sâu sắc đối với câu Kinh thánh chỉ về các thứ của lễ. Đó là việc trước sau như một - làm chính việc ấy hết ngày nầy qua ngày khác. Một của lễ được dâng lên vào ban sáng và một của lễ lúc ban chiều – từng ngày một. Của lễ này, được gọi là "của lễ hàng ngày", là biểu tượng của cách ứng xử xứng đáng công bình.

Có đức tin mẫu mực trong một tình huống cụ thể hoặc đưa ra một hành động tử tế phi thường vào một thời điểm là một việc. Nhưng sự công bình không được quyết định bởi những gì chúng ta làm một lần trong một thời gian. Sự công bình được quyết định bởi tất cả những việc nhỏ mà chúng ta làm hết ngày này qua ngày khác - dù chúng ta cảm thấy thích việc ấy hay không - mưa hay nắng, từng ngày một trong cuộc sống của chúng ta.

Vị hiền triết sau cùng đã đề xuất rằng những gì chúng ta làm đều không quan trọng bằng cách thức chúng ta làm việc ấy. Tinh trạng thuộc linh đích thực là liên tục và nhất quán. Nếu không thì nó chỉ thoáng qua như chiếc cầu vồng, thậm chí nó vẫn xinh đẹp trên bầu trời.

Trong Thi thiên 101, Vua David khẳng định rằng: Mỗi buổi mai tôi sẽ diệt hết thảy kẻ dữ trong xứ”. Bậc thánh hiền giải thích rằng David đang nhấn mạnh rằng ông đã làm công việc của mình từng ngày một với sự sốt sắng giống như ngày đầu tiên vậy. Ông đã không nghỉ vào ngày thứ Ba vì ông đã làm một việc lành vào thứ Hai, và ông đã không bỏ qua ngày thứ Năm vì ông đã thức khuya vào tối thứ Tư. David đã liên tục và nhất quán trong sự thờ phượng đối với Chúa và điều đó đã khiến ông là người công bình.

Cũng giống như David, chúng ta cần phải tỉnh thức vào mỗi buổi sáng, nhảy ra khỏi giường sẵn sàng và bằng lòng sống hết sức mình. Ngay cả khi chúng ta mệt mỏi hoặc buồn chán. Thực vậy, chúng ta sẽ tìm gặp sức mạnh sâu lắng ở bên trong, đặc biệt khi chúng ta mệt mỏi hoặc chán chường! Nếu chúng ta thường xuyên dành 100% mỗi ngày của đời sống chúng ta, khi ấy Đức Chúa Trời cũng hiện diện ở đó vì chúng ta nữa.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét