Thứ Ba, 8 tháng 12, 2015

BẠN ỔN CHỨ?


Bạn Ổn Chứ?
“Dầu trong lúc cười cợt lòng vẫn buồn thảm; Và cuối cùng sự vui, ấy là điều sầu não” — Châm ngôn 14:13

Trong Châm ngôn, chúng ta đọc: “Dầu trong lúc cười cợt lòng vẫn buồn thảm; Và cuối cùng sự vui, ấy là điều sầu não”. Sự hiểu biết theo truyền thống về lời dạy nầy, ấy là chúng ta không nên nhầm lẫn giữa sự vui vẻ hoặc có mặt tại một bữa tiệc đầy đủ với việc sống an bình. Trong khi chúng ta có thể bị cuốn vào các sinh hoạt hoạt trông rất là vui vẻ, thiết tưởng chúng không lấp đầy tấm lòng và linh hồn của chúng ta. Thế giới vật chất có thể rất là thú vị, nhưng chẳng ai điểm soát hết được, nó có thể dẫn một người đến với cuộc sống rỗng tuếch, hoặc thậm chí một lối sống tự hủy hoại.

Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng có thêm một bài học để tiếp thu từ câu Kinh thánh này, là bài học có liên quan đến hôm nay. Kinh Thánh không những dạy cho chúng ta đôi điều về bản thân mình, mà còn là thứ chúng ta cần phải biết về tha nhân nữa. Chỉ vì ai đó đang cười cợt, không có nghĩa là họ đang vui vẻ đâu. Chỉ vì ai đó tỏ ra mình đang có một cuộc sống đáng tận hưởng, không có nghĩa là họ là ok đâu.

Ở nước Úc, đất nước này đã thành lập một tổ chức kiểu quốc gia "RU OK Day". Tổ chức "RU OK" được thành lập bởi con của một doanh nhân thành công, ai cũng nghĩ rằng người nầy rất thoải mái trong cuộc sống. Tuy nhiên, cha của người này không phải là ổn đâu, và buồn thay, ông ta tự kết liễu đời mình. Khi Gavin Larkin lớn lên, anh muốn làm điều gì đó thật năng động với sự buồn bả vì mất cha. Anh khởi sự tổ chức của mình để hướng mọi người nhìn vào tha nhân dưới vẻ bề ngoài và kiểm tra xem họ đang sống như thế nào!?!

Gavin muốn mọi người lên tiếng hỏi: "Bạn ổn chứ?" và thực sự đúng như thế. Rất nhiều người cần sự giúp đỡ, nhưng không lên tiếng về việc ấy. Rất nhiều người trông đàng hoàng lắm, nhưng chẳng ổn chút nào hết. Bằng cách đưa ra câu hỏi đơn giản này, Gavin tin rằng thảm kịch trong tương lai sẽ được ngăn chặn.

Kinh Thánh dạy chúng ta: "Chớ buông lời phao vu trong dân sự mình, chớ lập mưu kế nghịch sự sống của kẻ lân cận mình: Ta là Đức Giê-hô-va" (Lêvi ký 19:16: Sứ Điệp), và ngay sau đó là mệnh để: "hãy yêu thương kẻ lân cận ngươi như mình" (Lêvi ký 19:18). Chúng ta được truyền cho phải yêu thương tha nhân - và yêu không có nghĩa là dửng dưng với nỗi đau khổ của người khác. Không may, chúng ta đã đạt tới mức học biết trong vai trò một xã hội, rằng khi một người cảm thấy không ổn về mặt cảm xúc, cuộc sống của họ có thể rơi vào chỗ nguy hiểm. Chúng ta không được phép đứng yên khi cuộc sống của ai đó đang bị đe dọa, và vì vậy chúng ta phải làm những gì chúng ta có thể để bảo đảm cuộc sống tình cảm của tha nhân được mạnh giỏi, cũng như sự an toàn theo phần xác của họ.

Hôm nay, hãy chọn một hoặc hai người để kiểm tra đi. Hãy hỏi "Bạn ổn chứ?" và phải đúng như thế. Hãy lắng nghe cho kỹ khi người khác trao đổi với bạn và hãy nhìn vào mắt họ. Trong mọi sự, hãy đến từ một vị trí yêu thương và quan tâm. Nếu chúng ta dành thời gian để chân thành đưa ra câu hỏi đơn sơ nầy, chúng ta có thể thay đổi một đời sống - hoặc thậm chí cứu một đời sống nữa là.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét